Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Giỗ Tổ Hùng Vương

Năm 2005, tôi có dịp ghé Phú Thọ và viếng Đền Hùng. Khung cảnh thật hùng vĩ. Quần thể trùng trùng điệp điệp với rừng Việt Trì, núi Âu Cơ, hồ Lạc Long Quân..


Chạnh lòng tôi đã viết một bài thơ:

      Từ xa con đến viếng đền Hùng
      Tỏ tình con thảo với Tổ chung
      Đường vào trắc trở, không nề quản
      Lối đến quanh co, chẳng ngại ngùng
      Nhớ ơn Người dựng từ nguyên khởi
      Giữ nghiã con mang đến tận cùng
      Hôm nay cung kính dâng ba xá
      Một chút hương thơm toả tấm lòng

 


Là con dân Việt Nam, chúng ta có cùng chung máu huyết, cùng chung quốc tổ Hùng Vương. Nhân ngày giỗ Tổ, tôi xin được gửi đến các bạn xa gần lời cầu chúc an vui, tốt đẹp nhất và cầu mong chúng ta có dịp gần nhau hơn, chung sức làm rạng danh con cháu Ngài.

VTH

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012


  "WE  SHALL  OVERCOME"
  Hãy để vài phút lặng thinh .... , nghe, ngắm nhìn Diana Ross xử lý bài hát, và thả hồn lưu lạc về những tháng năm 1971, 1972 với thầy Nguyễn văn Lan (Anh văn) một chút các bạn nhé !
  MQH

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Phan Anh Hải, Bạn Tôi

Số là bạn hiền VHĐ gởi tôi một tấm hình chụp chung với PAH nhân dịp PAH và phu nhân ghé thăm.

Từ trái: VHĐ, PAH, Phan phu nhân, Vũ phu nhân


              Rượu ngon, bạn hiền, đồ nhậu trứ danh. Thật là những giây
              phút hiếm có trong đời. Độ đãi tôi món phá lấu, ăn rồi lại nhớ
              đến xe phá lấu của chú ba bên góc đường Pasteur. Mỗi lần
              ghé qua lại phải uống ly nước mía Viễn Đông. Những thứ này
              giờ đã trở thành lịch sử cả. PAH


Nhìn PAH, tôi không khỏi cầm lòng. Chợt nhớ bài
Hồng hồng, tuyết tuyết...
Mới ngày nào chẳng biết cái chi chi
Ba mươi hai năm thấm thoát có ra gì...

Ba mươi hai năm trước khi PAH mới qua Minnesota, cũng có gởi tôi một tấm hình gọi là để "bạn xa quê hương bớt nhớ mẹ hiền". PAH lúc đó cao gầy, mặc áo len màu xanh - màu áo xanh, xanh cả ước mơ (thơ NĐH), tôi đã viết một bài thơ cho bạn nhưng nghĩ sao không gửi. Hôm nay đọc lại, thấy củng còn hợp, gởi lên đây để "bạn xa quê hương vẫn nhớ bạn hiền"

Cao Thắng một thời rạng ước mơ
Lớp lớp màu xanh thắm thủ đô
Vươn cao thách thức đòi công lý
Cúi xuống chung tay giữ ngọn cờ
Kinh luân vần vũ rền sông núi
Tế thế rợp trời động thiên cơ
Năm tháng nhạt nhòa còn hay mất
Những con người đó của hôm xưa?

Thật tình không nhận ra PAH. Trong tấm hình mới, cả VHĐ và PAH đều già nhưng khác với VHĐ tự tin bên chai Gold Label, PAH giờ mập hơn, ánh mắt cũng buồn hơn. Con người đó của hôm xưa vẫn đó mà hào khí có còn chăng? Gởi lên đây để bạn bè cùng nghía...

VTH

Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

Vì sao bút chì có tẩy?

Bạn hiền ở Úc gởi lên một bài sưu tập rất hay, xin được trình anh em..
VTH

image 
Có người hỏi: vì sao bút chì có tẩy?
Chẳng phải câu trả lời đã quá rõ ràng rồi sao: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp hoặc để xóa hoàn toàn một đoạn văn nào đó!

Vậy có bao giờ bạn tự hỏi mình: phải chăng trong cuộc sống này, chúng ta cũng cần có một cục tẩy cho riêng mình?

Để xóa đi những sai lầm của người khác và của chính bản thân ta!

Có lúc chúng ta keo kiệt, không dùng đến cục tẩy đó khiến cho những trang giấy cuộc đời nhem nhuốc những dòng gạch và xóa!

Bất cứ ai cũng có lúc gặp sai lầm, bất cứ ai cũng gây ra những lỗi lầm khắc sâu trong lòng người khác!

Có người ghi nhớ để rồi mãi mãi khắc khoải vì vết thương đó!

Có người để nó bị thời gian xóa đi, trống trơn phẳng lặng để viết lên những bài viết cuộc đời đặc sắc hơn, ý nghĩa hơn!

Người ta nói rằng cuộc đời là một trang giấy trắng, và chính chúng ta sẽ quyết định viết nó như thế nào! Khi một đứa trẻ mới vào lớp một, cô giáo không cho chúng viết bằng bút bi mà viết bằng bút chì!

Bởi vì sao bạn nhỉ? Vì bàn tay yếu ớt của các bé nhất đính sẽ có lúc viết những nét nghuệch ngoặc, sai từ này từ khác! Và khi đó, bé sẽ dùng tẩy để tẩy đi những chữ viết chưa đúng, chưa đẹp của mình!

Chúng ta cũng vậy, không ai sinh ra đã có thể viết lên những bài ca cuộc đời một cách hoàn chỉnh! Có lúc chúng ta vì vội vã mà đi sai phương hướng dẫn đến những hậu quả khôn lường, có lúc vì chủ quan mà mắc sai lầm không thể sửa chữa!

Làm thế nào đây? Ngồi trách móc bản thân và hứng chịu những lời trách móc của người khác? Như vậy có giải quyết được gì không?

Lúc ấy chúng ta cần biết tẩy đi những sai lầm mắc phải và làm lại từ đầu với những bước đi thận trọng hơn! Không ai có thể trưởng thành mà chưa một lầm vấp ngã hay mắc sai lầm!

Mỗi em bé trước khi biết đi cũng trải qua quá trình chập chững với không ít lần vấp ngã! Đừng tự trách bản thân mình quá nhiều bạn ạ! Cũng như đừng trách móc những người khác khiến họ cảm thấy mình kém cỏi mà mất hết niềm tin vào chính bản thân họ!

Hãy biết chấp nhận sai lầm như một điều tự nhiên trong cuộc sống để đối mặt với sai lầm và thất bại một cách nhẹ nhàng hơn! Bạn biết đấy, cục tẩy sinh ra để xóa đi những chữ viết chưa được tròn trịa, chưa được chính xác thì chúng ta cũng hãy dùng cục tẩy của mình – sự bao dung và thứ tha để tẩy đi những sai lầm của mình và người khác mắc phải!

Đừng quá khắt khe với người khác, cũng đừng chỉ nhìn vào những sai lầm của họ mà đánh giá con người họ!

Bất kỳ ai cũng có lúc mắc phải sai lầm. Quan trọng là họ biết mình sai để sửa. Còn chúng ta đừng chỉ biết nhìn vào những sai lầm đó, mà hãy nghĩ đến những gì họ đã cố gắng, đã nỗ lực để làm tốt công việc của mình!

Có câu chuyện về chiếc bánh bị cháy, bạn đã nghe bao giờ chưa nhỉ?

Một người phụ nữ phải làm việc 8h/ngày, lại còn chăm sóc gia đình và làm hết mọi công việc của một người nội trợ! Một ngày nọ cô mệt nhoài với hàng tá công việc ở cơ quan khiến cô có cảm giác như kiệt sức! Về nhà cô còn phải dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn cho chồng và con của cô! Khi người chồng đón con từ trường về, cũng là lúc cô nướng xong mẻ bánh quy trong lò! Thế nhưng vì quá mệt nên cô đã để quên nó một lúc khiến cho một vài chiếc bị cháy!

Lúc ăn tối, đứa con quan sát xem có ai nói gì về những chiếc bánh cháy đó không, nhưng chẳng có ai lên tiếng cả! Khi dọn bát đĩa, người vợ ngỏ ý xin lỗi về những chiếc bánh cháy nhưng người chồng dịu dàng nói: có gì mà em phải xin lỗi chứ, hơn nữa mùi vị nhưng chiếc bánh ấy rất ngon!

Người vợ mỉm cười hạnh phúc!

Khi đưa con đi ngủ, nó thì thầm hỏi bố nó: có thật bố thích ăn bánh quy cháy không? Không con ạ, anh ta nói với con! Nhưng hôm nay mẹ con rất mệt mà vẫn phải chuẩn bị bữa ăn cho bố con chúng ta! Không nên làm mẹ buồn. Mà một vài chiếc bánh cháy có ảnh hưởng đến ai đâu chứ!

Thế đấy, có bao nhiêu người không để ý đến một vài chiếc bánh cháy trên đĩa bánh? Không nhiều lắm phải không bạn! Cũng như vết mực đen trên tờ giấy trắng!

Có lúc chúng ta chỉ biết nhìn vào những sai lầm, khuyết điểm của người khác để rồi lên tiếng chỉ trích mà quên rằng họ đã cố gắng rất nhiều!

Hãy sống bao dung hơn bạn nhé, để cục tẩy của bạn mòn dần theo năm tháng, đừng bao giờ để cực tẩy của bạn mãi mãi như mới xuất xưởng! Bởi vì nếu không sử dụng đến nó cuộc đời của chúng ta sẽ chi chít những vết gạch xóa sau những lần mắc sai lầm! Một tờ giấy như vậy có đẹp đẽ gì không bạn?

Hãy để nó là một tờ giấy được viết nên bởi những trải nghiệm, những thử thách, quyết tâm và cả sự tha thứ và bao dung nữa, bạn nhé!

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

   Gởi bác Hầu & tất cả các bác khác ,

Tớ đã từng thuộc lòng các câu kinh điển sau :
       Vợ ta là người thay cha mẹ ta , nuôi nấng , uốn nắn , chỉ bảo ta .
       Vợ ta cũng chính là người thay ta , nuôi nấng , dạy dỗ , rèn cặp các con ta .
       Vợ ta cũng lại là người phải nghe , chịu đựng các hành vi tưng tửng của ta .
                 ( Tiếc con gái khôn lấy thằng chồng dại ,
                   Như bông hoa Lài  cặm ......................)
Do đó , ta phải hết lòng thương yêu , kính trọng ...vợ ta .
     Vì vậy , trước lời hiệu triệu của bác Hầu , tớ xin nhiệt liệt ủng hộ và đã thực hiện cụ thể
bằng cách :
                    Hôm nay , mùng tám tháng ba ,
                    Tôi giặt giùm bà , cái áo.....của tôi
     Rất mong các bác nhiệt tình phát huy , cổ vũ tinh thần ngày Quốc tế Phụ nữ bất diệt theo
điều kiện đang có của mình .
                         
              Đoàn Dự              

MỪNG NGÀY 8 THÁNG 3

    Hôm nay ngày 8 tháng 3, ngày để mọi người vinh danh những người mẹ chịu nhiều hy sinh, vất vả bảo bọc nuôi con khôn lớn với tấm lòng thương yêu vô bờ bến, những người vợ chịu nhiều thiệt thòi, hy sinh thú vui riêng, hết lòng cho chồng con.
    Mẹ tôi không còn . Điều tôi ray rứt là ngày mẹ còn sống sao mình không có quà tặng hay lời nói để mẹ ấm lòng nhân ngay 8 tháng 3 . Bạn tôi ơi ! Ai may mắn còn mẹ, xin đừng ngại ngùng, hãy dâng lên mẹ món quà và lời nói tri ân bạn nhé, tuổi này thời gian mẹ ở bên ta không được lâu  đâu.
     Đối với vợ thì :
                           Hôm nay tám tháng ba
                           Ngày vinh danh quý bà
                           Vợ yêu ta thiết tha
                           Ta tôn vinh vợ ta
     Các bạn may mắn có vợ hiền bên cạnh, tôi thì vợ ở xa, nhớ tặng quà vợ mình ngày 8 tháng 3 nghe bạn, tôi muốn mà có được đâu:
                            Hôm nay tám tháng ba
                            Thấy họ tặng nhau hoa
                            Chỉ gởi em tin nhắn
                            Lời chúc mừng từ xa
      Hãy thể hiện lòng thương yêu vợ bằng hành động bạn nhé, mình đang ganh tị với các bạn đang có bà xã bên cạnh:
                          Hôm nay tám tháng ba
                          Vợ tui sống xa nhà
                          Thương vợ tui chỉ gởi
                          Một nụ hôn môi xa
       Chúc tất cả Phụ Nữ trên trái đất này được hanh phúc,chúc các bạn cùng bà xã ngày 8 thang 3 vui vẻ, còn mình thì:
                          Hôm nay tám tháng ba
                          Vợ hiền lại ở xa
                          Nhà ta thêm trống vắng
                          Ôi thiệt là xót xa
                                                     N Đ H
                                   

Đi xin việc

           Đi xin việc
                                ...Dù rằng việc làm nào rồi cũng làm tao chán
                                   Nhưng ...mày có thể giúp tao xin một việc làm
                                                         Thơ VTH
     Hành Si vừa từ chùa về
     Gặp ông hành khất rủ đi ăn mày
       - Ăn mày có cái gì hay ?
       - Ăn thịt , uống rượu ? Ăn chay , uống trà ?
         Ăn mày - Ta chính là ta
         Không câu , không thúc , thật là thần tiên
         Say rồi ngủ mái tây hiên
         Tỉnh ra , không chút ưu phiền , lại đi
         Ăn mày chẳng khó khăn gì
         Tay bị , tay gậy , đủ đi ăn mày
         Kiếp trước ta đã cho vay
         Bây giờ nhận lại , của này thập phương
         Của bố thí , của cúng dường
         Tôn ông nào có khác gương ăn mày
      Nói dăm câu vội chia tay
      Hành Si ngơ ngẩn , ăn mày đã đi
      Hành Si chẳng biết nói gì
      Nhủ lòng - Mai cứ thử đi ăn mày
              VHĐ 

Cho những kỷ niệm của tôi


Thời gian đi không trở lại
Nhưng kỷ niệm nào rồi cũng quay về
Một hôm gối chăn xa lạ
Một ngày lạc giữa đời mê

Kỷ niệm vàng như áo em rực rỡ
Tung bay vàng cả phố phường
Kỷ niệm trắng tinh như giấy
Mở từng trang ngát mùi thơm

Kỷ niệm đẹp như bong bóng
Đỏ xanh đầy mộng ban đầu
Kỷ niệm nhẹ như khói thuốc
Tỏa bay , biết giạt về đâu ?

Kỷ niệm ngất ngây hạnh phúc
Ngon như trái chín trên cành
Kỷ niệm mơ hồ , yên lặng
Nhạt nhòa tĩnh vật trong tranh

Kỷ niệm dữ như sóng biển
Nhiều phen đập vỡ thuyền đời
Kỷ niệm hiền như tiếng võng
Ru người , mãi nhịp à ơi

Tôi không là gã lái buôn kỷ niệm
Mà chỉ là kẻ yêu người
Thời gian đi có bao giờ trở lại
Có về chăng ? là kỷ niệm mà thôi

        VHĐ

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012

Kính gởi Kim Hoa nữ sĩ

Ngày xưa đã hẳn vô duyên
Đến nay mới biết thuyền quyên rất là
Chiều ơi , nắng đã xế tà
Tiếc cho ngày ấy , ngộ mà biết nhau
Đời vô số chuyện bể dâu
Vẫn khen người ấy nặng câu ân tình
Duyên bèo nước , kiếp phù sinh
Phải chăng cái nghiệp cấu thành tự ta ? 
                   VHĐ

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

Gởi Bác Hầu- 40 năm nhìn lại

Bạn ta ngày xưa đạo mạo
Trong lớp nghiêm túc nhất nhì
Chưa bao giờ bạn trốn học
Cũng không thuốc lá cà phê

Bạn ta ngày xưa chững chạc
Đồng phục luôn luôn chỉnh tề
Bài vở sẵn sàng , chuẩn bị
Chưa bao giờ nghe thầy chê

Bạn ta ngày xưa lý sự
Nhưng chưa hề lý sự cùn
Bạn luôn biết dừng đúng lúc
Đúng - nhưng không thiệt hơn

Bạn ta bao giờ cũng thế
Luôn hết lòng vì mọi người
Bạn ta thật là dễ " ghét "
Nên ta phải phục bạn thôi

Mấy mươi năm sau gặp lại
Bạn ta vẫn không khác xưa
Vẫn tấm lòng đôn hậu ấy
Ta ca ngợi cũng bằng thừa

Tấc lòng bạn ta tha thiết
Mong anh em tụ hội về
Ngày hôm nay trang Cao Thắng
Công đầu là của bạn ghi

Bạn ta đi vào "Lịch sử"
"Suối Nghệ - ngã ba Ông Hầu "
Kẻ sĩ bao người thầm ước
Có phải muốn là được đâu

     VHĐ

(Một chai rượu nghe bác Hầu , kèm mồi nhé,hi hi ...)

Chiều Minnesota nghe Duy Quang hát

Rằng xưa có người treo ấn
Lên non tìm động hoa vàng
Cát bụi phồn hoa để lại
Ngủ say bên đồi dạ lan

Tâm ơi , sao còn vọng tưởng
Nhớ xưa em chửa theo chồng
Áo xanh áo hồng em mặc
Áo hoa khoác vội mùa đông

Con chim nào buông tiếng hót
Lạc lõng bên cội hoa vàng
Tiếng cười như còn quanh quẩn
Mùi hương xưa dường chửa tan

Bên cầu xuôi dòng nước chảy
Mù xưa ướt thẫm tóc người
Có người đem thơ đổi rượu
Uống say trong chiều sương rơi

Cuồng ngâm giữa mùa hoa rụng
Người về đâu chốn hư không
Xa rồi từ mùa thu ấy
Nghìn năm khuất dấu ngựa hồng

Chiều nay có người độc ẩm
Uống mãi chờ một bóng hình
Chiều nay có người say tít
Ôm đàn chờ một vầng trăng