Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

ĐẶC SAN CAO THẮNG 76

Để kỷ niệm năm năm ngày thành lập trang Cao Thắng 76, anh em biên tập quyết định gom bài vở và phản hồi đã đăng thành một tuyển tập với tựa đề:

Đặc San Cao Thắng 76
Tập 1
Lao Xao Tuổi Chớm Già

Vì là tuyển tập nên bài vở sẽ được chọn lọc và chia thành từng chủ đề. Ngày khóa sổ bài vở sẽ là thứ hai 30/09/2013 thứ ba 15/10/2013.

Đặc san ấn định dày khoảng 200 trang và được in ra để lưu hành trong nội bộ bằng hữu. Anh em nào có nhu cầu xin liên lạc với ban biên tập qua caothang76@gmail.com để tiện việc ấn loát.

Ngày phát hành tuyển tập được dự trù vào thứ năm 31/10/2013. Mọi ý kiến, yêu cầu đóng góp xin gửi về caothang76@gmail.com hoặc đưa vào nhận xét ở phần dưới trang này.

Thay mặt ban biên tập tôi xin trân trọng thông báo.
 VTH

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2013

NHƯ ÁNH SAO BĂNG

Chuyện đời sao lắm nỗi trớ trêu
Tim lòng vừa mở chưa kịp yêu
Tình riêng đã lỡ theo thời cuộc
 Đẩy đưa ai đến ngõ đìu hiu

Rồi xa xứ mưu tìm sự nghiệp
Lời yêu chưa ngỏ đã chia tay
Ôm hình bóng trong tim thổn thức
Vật lộn mưu sinh quên tháng ngày

Cũng đành chấp nhận nghiệt ngã thôi
Vô vọng buồn chán một kiếp người
Đường thiên lý gặp cô gái nhỏ
Đem lòng thương mến chăm sóc tôi

Người yêu chưa hẳn đã hơn vợ
Tình nàng ấm áp luôn yêu chiều
 Gia đình hạnh phúc cùng con nhỏ
 Trong tôi man mác mổi buổi chiều

Êm đềm cuộc sống cứ dần trôi
Con lớn dựng xây gia đình rồi
Giờ thông thả cố tìm quê cũ
Tim buốt nhói thấy dáng xưa đây

Lòng đau khiến cố nhân gặp lại
Quay quắt người xưa cứ dạt dào
Tiếng nói con tim... Ôi ! mạnh mẽ
Biết rằng chẳng được hẹn kiếp sau

Từ lâu lối rẽ đã chia hai
Người bên chồng hạnh phúc từng ngày
Tình đơn phương mình tôi ôm mộng
Với nàng xưa chỉ bạn mà thôi

Tôi muốn ngỏ lời chưa kịp nói
Nàng bâng quơ khỏa lấp ngây thơ
Còn hẹn kiếp sau nàng xin khất
Chẳng dám vương mang tình mộng mơ


Đặt mình vị trí cô vợ anh
Biết tim ai hai lối song hành
Quặn thắt lòng đau cho số phận
Chồng mình ôm ấp bóng ngày xanh

Phải đâu vợ vô tình không hiểu
Vì yêu chồng mù quáng đa mang
Cùng ai nguyện trọn đời chung thủy
Hạnh phúc ngập tràn mộng mông lung

Thương xót thay trái tim tật nguyền
 Mang cho vợ giấu cả niềm riêng
Bật khóc rùng mình nghe cay đắng
Bóng xưa in đậm trái tim chồng

Chăn gối bao năm hình chỉ mượn
Hãy nghĩ cho vợ mà yêu thương
 Đừng tình cũ không rủ cũng đến
 Đổ thừa con tim lý lẽ riêng

Chớ làm cuộc sống thêm chông chênh
 Nhốt tim yên ngủ không hớ hênh
Chôn vùi dĩ vãng vào quên lãng
Mái ấm gia đình hết chênh vênh
NTKH - CT5

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

LÀ THI SĨ...

Từng đọc và rất thích thơ của Xuân Diệu, tôi cho rằng làm thơ phải lãng mạn nhưng tình cờ đọc bài thơ dưới đây của Trường Chinh tôi cảm thấy mình đã quên mất sức mạnh ý nghĩa của thơ ca. Xin trình làng bài thơ Là Thi Sĩ để chúng mình chia sẻ...

Nếu "thi sĩ nghĩa là ru với gió,
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây",
Ðể tâm hồn treo ngược ở cành cây
Hay lả lướt đìu hiu cùng ngọn liễu;
Nếu thi sĩ nghĩa là nhăn với mếu,
Nghĩa là van Thượng đế rủ lòng thương,
Hồn bơ vơ lạc lõng ở mười phương,
Khóc rả rích như ve sầu tháng hạ;
Nếu thi sĩ vùi đầu mài miết tả
Cặp "tuyết lê" hồi hộp trước tình yêu,
Cho cuộc đời là mộng ái cao siêu,
Chìm đắm ở thương hoa và tiếc ngọc;
Nếu thi sĩ nghĩa là đem gấm vóc
Phủ lên trên xã hội đã điêu tàn,
Véo von ca cho át tiếng kêu than
Của nhân loại cần lao đang giãy giụa;

Thì bạn hỡi, một nhà thơ như rứa...
Là tai ương, chướng họa của nhân quần,
Nhọc tơ lòng mà phí cả ngày xuân
Ðể ca ngợi bất công và tàn ngược;
Uốn gối trước cường quyền và mong được
Lượm hương thừa, phấn thải để qua ngày;
Khiến loài người đắm đuối và mê say,
Sống thoi thóp dưới gông xiềng nô lệ.

Không, không được! Hỡi các nhà văn nghệ,
Các nhà thơ yêu dấu của đồng bào,
Các nhà thơ trong sạch và thanh tao,
Hoa thơm ngát trong vườn xuân đất Việt!
Là thi sĩ phải là hồn cao khiết,
Chí kiên cường và sứ mệnh cao siêu;
Ca tự do, tiến bộ với tình yêu
Yêu nhân loại, hòa bình và công lý
Cao giọng hát những bài ca chính khí
Của anh hùng đã vì nước quên mình,
Sống quang vinh mà chết cũng quang vinh,
Của Bãi Sậy, Thái-nguyên và Yên-bái...

Là thi sĩ nghĩa là theo gió mới
Tìm ý thơ trên ngọn sóng Bạch - đằng,
Ðể tâm hồn dào dạt với Chi-lăng,
Làm bất tử trận Ðống - đa oanh liệt,
Dốc cho hết cả một bầu nhiệt huyết,
Tưới tâm can đồng loại lúc tàn đông;
Thả trái tim hòa nhịp với Ðô-lương,
Với Lục-tỉnh, Bắc-sơn và Ðình-cả.
Là thi sĩ nghĩa là cao khúc họa
Cuộc đấu tranh vĩ đại của hoàn cầu
Chống hung tàn xâm lược khắp năm châu,
Trên trái đất dựng cao cờ dân chủ.
Dùng bút làm đòn chuyển xoay chế độ,
Mỗi vần thơ: bom đạn phá cường quyền,
Và lúc cần, quẳng bút lấy long tuyền
Hỡi thi sĩ! Hãy vươn mình đứng dậy!
Thời rượu nồng, đệm gấm đã qua rồi.
Thôi thôi đừng khóc gió với than mây,
Hãy nhịp bước trên con đường tiến bộ.
Dùng thi khúc mà lạnh lùng soi tỏ
Những bệnh căn xã hội đã tràn đầy;
Cùng công nông vun xới cuộc tương lai
Ðã chớm nở từ Liên-xô hùng vĩ.

Hà Nội, tháng 6-1942

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

MẶT NẠ TRUNG THU

Chỉ còn một tuần nữa là đến Trung Thu và chúng mình không thể không nhớ đến chuyện rước đèn đêm ấy của tuổi thơ.

Rước đèn đêm Trung Thu

Cái vui sướng nao nao khi được làm đèn, đốt đèn, rước đèn và cả làm cháy đèn có lẽ không còn nữa với trẻ em hôm nay. Đèn bày bán đầy chợ nên không ai tự làm nữa. Đường phố giờ ít trẻ và thiếu an toàn nên trẻ không được rước đèn. Đèn không dùng nến mà dùng pin nên không cần đốt và bị cháy! Nhìn các cháu cầm đèn ngóng ra cửa mà thương quá. Tuổi chúng mình phần lớn đã có cháu nội, cháu ngoại cũng nên giúp các cháu có tí gì gọi là kỷ niệm với ông bà chứ, phải không?

Gần đây lớp trẻ bắt chước lễ Haloween của Tây phương đeo mặt nạ cho đêm Trung Thu. Để đáp ứng với thị trường, một số làng nghề gia truyền phiá bắc đã làm mặt nạ giấy bồi với hình ảnh Á Đông như thỏ, mèo, chị Hằng, chú Cuội...

Mặt nạ thỏ, mèo
Theo tôi, đây là một ý tưởng độc đáo. Chúng mình có thể cắt mặt nạ bằng giấy thật đơn giản theo hình ảnh con cháu mình thích, cho chúng tô màu rồi đeo mặt nạ ấy trong đêm Trung Thu. Các cháu sẽ phát triển trí tưởng tượng sáng tạo của mình, thả hồn trong đêm Trung Thu và sẽ nhớ mãi kỷ niệm êm đẹp ấy của chúng với ông bà sau này. Các bạn nghĩ mình có thể làm một cái mặt nạ cho cháu đêm Trung Thu này không?

Cắt bìa và các cháu tô màu
VTH

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

MỘNG NGÀY XANH


Dấu yêu một thuở chớm mong manh
Chim non chập chững hót trên cành
Mắt biếc mơ màng xây thiên lý
Chân quàng quờ quạng vẽ đường ranh
Đua trận thư hùng say tâm trẻ
Thoảng tà áo trắng ngất hồn xanh
Dăm cánh phượng hồng vương trong gió
Gợi nhớ hôm xưa giấc mộng lành
VTH

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

TÔI LÀ AI?

Jack Benny tên thật là Benjamin Kubelski. Năm lên 8, ông được bố tặng một chiếc đàn violin làm quà sinh nhật. Chiếc đàn có giá 50 đô la – cả một gia tài năm 1908 đối với một gia đình người Nga nhập cư. Jack chơi rất hay và khi ở tuổi teen, ông đã được chơi cho các buổi hòa nhạc lớn. Tuy vậy, ông cho rằng cây violin vẫn chưa thỏa mãn trái tim ông.

Một buổi tối, ông quyết định kể cho các khán giả của mình nghe về một tai nạn nho nhỏ đã xảy ra trong ngày. Khán giả cười ngả nghiêng. Ông kể lại "Âm thanh đó khiến tôi mê mẩn. Tiếng cười đó đã kết thúc sự nghiệp làm nghệ sĩ chơi nhạc của tôi”. Chính nó bắt đầu sự nghiệp của ông để trở thành một vua hài nổi tiếng của Mỹ - Jack Benny. Jack đã tìm ra được mình là ai và tất cả mọi việc như khớp vào đúng chỗ, đưa ông đến đỉnh vinh quang.

Jack Benny
Thật vậy, nếu bạn không biết bạn là ai, làm sao bạn biết mình có thể làm được gì? Không biết mình có thể làm được gì làm sao mơ ước, lấy gì làm đích đến của cuộc đời? Sống không có ước mơ là sống như đã chết nhưng sống không biết mình là ai để rồi mơ ước viển vông là chuốc lấy đau thương, thẩt bại.

Hôm nay ngày Quốc Khánh, ngày cả dân tộc khẳng định mình là ai. Bạn cũng nên tự tìm lại để biết tôi là ai. Đừng để một ngày nào đó nghe tiếng hát ai oán của Khánh Ly rồi gật gù theo lời nhạc:
Tôi là ai, là ai?
Sài Gòn gánh gió trên vai, mưa lầy lội.
Tôi tìm chập chùng dấu vết hươu nai...
Không ai chờ đợi hình dáng tôi phai!

VTH