Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Một Chút Tâm Tình

Viết cho bạn bè xa gần với tất cả tâm tình hôm nay...

XUÂN QUÊ HƯƠNG
Tôi đã về đây giữa quê hương
Đã nghe xao xuyến xoáy tâm hồn
Đã thấy dạt dào dâng mí mắt
Đã biết ân tình mãi mênh mông
Xuân vẫn mơ màng dịu nắng mai
Vẫn mây đan gió cuộn hình hài
Vẫn hoa vờn bướm khoe hương sắc
Vẫn bày én lượn đón tương lai
Phố cũ người xưa vẫn quanh đây
Tiếng cười giọng nói vẫn đong đầy
Kỷ niệm ấu thơ còn in đấy
Vẫn dậy tâm hồn, vẫn ngất ngây
Mẹ già bên cửa đón chờ con
Tóc xanh đã bạc, mắt đã mòn
Vẫn chưa nguôi được niềm tin cỗi
Con mẹ trở về sáng tình son
Xuân 2007

Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2010

11T4

Cảm ơn Vũ Hữu Độ đã lùng trong trí nhơ,́ chép lại cho anh em bài thơ viết trên Đặc San 11T4 năm 1974. Bài thơ ấy sống mãi với anh em cho đến hôm nay. Tiếc rằng Độ nhớ thiếu hai người. Hiệp mạo muội đăng lên để ai đó trong anh em nhớ lại..

Mười một Tê bốn
Gồm băm hai anh
Anh nào cũng nhanh
Anh nào cũng láu

Đứng đầu có Báu
Biệt danh Báu Bò
Tóc dài mắt to
Tính tình dễ mến

Sau Báu là đến
Bác Trần Giao Chi
Vóc dáng nữ nhi
Nói năng nhỏ nhẹ

Kế là Hữu Chí
Biệt danh Chí sùi
Anh này kép tui
Đẹp trai hết sẩy

Anh hay cười khẩy
Là anh Cẩn sờ
Luyện Tiếu Công Phu
Bàng môn tả đạo

Anh chàng học gạo
Tên là Chí Công
Tính thì hơi ngông
Nhưng mà tốt bụng

Chú bé hoạt đông
Đích danh Đạt Cường
Bí danh Cường Con
Bóng tròn ác liệt

Một người đặc biệt
Đoàn Viết Cường Khùng
Tóc nâu hung hung
Người cao quá khổ

Còn một Cường nữa
Tục gọi Cường Đô
Bơi lội thật gồ
Vai u thịt bắp

Chàng trẻ tuổi nhất
Là Nguyễn Thành Danh
Mặt trắng mày thanh
Dáng đi yểu điệu

Kẻ sợ phái yếu
Quang Dũng đích danh
Học giỏi, hiền lành
Chàng này số một

Thủ khoa bảy mốt
Chàng Dũng họ Dương
Hiền lành dễ thương
Da đen bánh mật

Tính tình hấp tấp
Trọng Dũng nhà ta
Con người tà tà
Nhưng học cũng khá

Giọng cười ha hả
Chú Đậu Văn Duy
Tính nết lạ kỳ
Chỉ hay chơi dại

Sinh ngữ thì phải
Phúc Đại tầm sư
Học tập rất cừ
Chớ hề biếng nhác

Du lịch là bác
Văn Đẩu họ Lê
Chàng này đa thê
Có mèo dấu kỹ

Lãnh vực báo chí
Độ Cận rất hăng
Lăng xa lăng xăng
Đặc san, văn nghệ

Thơ mới phải kể
Đến chú Hải Sùi
Người thật chịu chơi
Dáng dấp nghệ sỡi

Quảng Nam hay cãi
Là cậu Đình Hầu
Cằm đã có râu
Biết yêu rồi đấy

Thế Hiệp hết xẩy
Văn võ toàn tài
Trưởng lớp là ai?
Dạ thưa chính hắn

Miệng cười tươi tắn
Là chú Huy Hoàng
Một tay chơi đàn
Lừng danh Giao Chỉ

Đến ai đây nhỉ
À, Hùng Râu Xanh
Ăn hiền ở lành
Tu nhân tích đức

Hăng hái hết sức
Là Lâm Thanh Hùng
Vui vẻ trẻ trung
Lo việc xã hội

Đầu xanh vô tội
Là Đặng Trung Khanh
Hippy trứ danh
Nói năng hoạt bát

Dáng người mập mạp
Béo tốt phương phi
Chi Lăng rất chì
Nhưng tính dễ dãi

Hồ Quảng thì phải
Kể đến chú Lâm
Chuyên môn nghịch ngầm
Lại hay vẽ bậy

Cụ Lương trông thấy
Ai cũng phải cười
Nghe ngài nói vui
Không cười không được

...(mất một người)

Xin đừng khi dễ
Chí Nghĩa lù đù
Học hành lu bù
Quanh năm suốt tháng

Nếu ai láng cháng
Gặp phải chàng Ngôn
Sức khoẻ kinh hồn
Là tiêu tùng sớm

Cái người ghê gớm
Nhất ở lớp tôi
Chàng Nguyên đây rồi
To cao như Mẽo

Vốn tay kỳ bẽo
Là chú Tế Thần
Người cao lênh khênh
Miệng cười toe toét

Bây giờ sau bét
Là tên Thành Đen
Râu ria tèm lem
Nhất định không cạo

Ba mươi hai đứa ở lớp tôi
Đứa thì ít nói, đứa hay cười
Chung quy tất cả đều vui tính
Học hành chăm chỉ lại chịu chơi