Mất anh rồi ôi sao bế tắc
Thơ dang dở rối tung lối về
Còn ai khơi lửa ai soi rọi ...
Khiến tình thơ mất ngỏ u mê
Anh đi đột ngột bao thương nhớ !
Bỏ đàn em như rắn mất đầu
Biết anh chặt dạ khi sóng gió
Một mình ôm chịu chẳng màng đau
Chia sẻ ư ! anh đây quân tử ...
Đứng ngoài nhìn nhận lổi cho xong
Đổ cho số kiếp hay số mạng ...
Với anh tâm quyết chuyện hoá không
Thách thức trời cao hay ngạo mạng
Tin gì chuyện kiếp với nhân duyên
Tất cả từ ta và ý chí ...
Dũng khí anh trao thật nhẹ nhàng ...
Mưa dầm lâu ngày rồi cũng thấm
Chưa kịp tinh anh đã lụi tàn
Dở dang ước vọng con đường sáng
Cháu ơi ! con hởi ! hãy sáng tâm ...
NTKH CT5