Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

TIỄN BIỆT NHẠC SĨ PHẠM DUY

Hôm nay Nhạc sĩ Phạm Duy được gia đình đưa về công viên nghĩa trang Bình Dương an táng.

Từ ngày 27 tháng một,  đọc tin Nhạc sĩ Pham Duy qua đời trên báo, mặc dù ông qua đời ở tuổi 93 như vậy là hợp lẽ tự nhiên của Tạo hóa. Nhưng tiếc  đất nước mất đi một tài năng, một người yêu nước, sống chết cho quê hương, dù tuổi cao nhưng còn minh mẫn.
Tôi nhớ năm 1966 tôi học lớp Nhì ở trường làng ở Xuyên Thu ,Đức Dục Quảng Nam, tất cả học sinh chúng tôi được tập hát bài Việt Nam Việt Nam, của Nhạc Sĩ Phạm Duy,  tôi và bạn bè tập hát một cách hào hứng say mê. Thật lòng mà nói lúc đó tôi không nhớ tên tác giả, nhưng lời bài hát nhớ rất lâu và mỗi lần nghe hát lòng dâng lên cãm xúc khó tả trong lòng . Sau đó lớn lên nghe thêm các bản nhạc khác của Ông, đa số tạo cho tôi những cãm xúc buồn vui , suy tư trong cuộc sống.

Năm 2005,qua báo chí tôi được biết sau thời gian dài sống ở Hoa Kỳ, ông quyết định về sống ở Sài Gòn và xin lại Quốc tịch Việt Nam, quyết định đó làm tôi thêm kính phục cái Tâm và cái Tầm của Ông , tôi nghĩ không phải ông hài lòng với tất cả mọi việc đang diễn ra trên quê hương, nhưng  để có thể góp sức xây dựng   đất nước ông phải về sống với đất nước mà cả đời ông yêu quý . Tôi mong rằng những nhạc phẫm Việt Nam, Việt Nam, Tôi yêu tiêng nước tôi, Trường ca Con đường cái quan . ..sẽ được phổ biến để góp phần làm cho Viêt Nam tự hào và yêu đất nước mình hơn  sống có tình với những người Đồng bào ruột thịt của mình, sống có trách nhiệm với đất nước.

Tôi không rành về âm nhạc, tầm nhìn sự hiểu biết chẳng bao nhiêu, nhưng với tình cãm của mình dành cho Nhac sĩ Phạm Duy tôi viết đôi dòng cãm xúc gọi là tiển biệt Nhạc sĩ về an nghĩ nơi lòng đất mẹ.

                                                                                                                N Đ H
               

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

SỚ TÁO QUÂN QUÝ TỴ

Kính lạy Ngọc Hoàng
Thần là Táo Quân
Cao Thắng bảy sáu
Xin được báo cáo
Mọi việc năm qua
Anh em gần xa
Rất là ra sức
Tận tâm tận lực
Tô đắp mái trường
Bao nhiêu thân thương
Vẫn còn nguyên vẹn
 Trước tiên kể đến
Kỹ thuật Úc Châu
Í ới gọi nhau
Viết truyện tiếp sức
Văn tài nổi bật
Toả sang Mỹ Châu
Vừa lúc bắt đầu
Cao Thắng chấm ọc
(http://www.caothang.org)
Tổ chức họp mặt
Hai không mười ba
Tại xứ Cờ Hoa
Rất ư rôm rả
Đứng đầu tất cả
Bạn Lâm Thanh Hùng
Đặc sứ Hoài Hương
Về đây vận động
Thần phục lắm lắm
Thần xin cầu mong
Đại hội thành công
Như bạn mơ ước
Giờ Thần xin được
Kể chuyện quê nhà
Tình nghĩa thiết tha
Trong ngoài như một
Bạn bè chí cốt
Hầu, Độ, Ngôn, Lăng,
Hải, Hùng Dan, Khanh,
Hiếu, Hiệp,Cường Khủng,
Hùng Râu, Đẩu, Dũng
Gặp mặt gần đây
Nhớ thương vơi đầy
Nhớ người đã khuất
Nhớ người vắng mặt
Minh, Đại, Cẩn, Công
Báu, Chí, Cường, Lâm
Và nhiều bạn nữa... 
Thần còn phải kể
Lớp Xê Tê Năm
Xem ra còn hăng
Nhiệt tình hơn trước
Luôn luôn ra sức
Bên Đỗ Thọ Bình
Thầy Cô tri ân
Ma chay, bịnh tật...
Kể sao cho xiết
Sớ đã hơi dài
Thần xin gút-bai
Bẩm tâu, bẩm tấu!
VTH

Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

MỪNG XUÂN QUÝ TỴ

Rồng đi Rắn lại trở về
Mong đem sức sống cho quê hương mình
Anh em Cao Thắng kết tình
Chung tay xây đắp rạng danh mái trường
NĐH-VTH

Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

THÔNG BÁO

Xin thông báo cùng các bạn, như mọi năm nhóm cựu học sinh khóa 1970 -1975 sẽ tổ chức buổi Lễ Tri Ân Thầy Cô Xuân Quý Tỵ vào ngày thứ bảy 16-2-2013 (tức mùng 7 Tết Quý Tỵ) lúc 8 giờ 30 sáng tại Nhà Hàng 241, số  45 Phạm Viết Chánh (Quận 1).

Để biết thêm chi tiết về buổi lễ này các bạn có thể liên lạc trực tiếp với các anh:
- Trần Đình Đức (ĐT: 090 816 3945/ email: ctyduchoa@yahoo.com.vn)
- Đỗ Thọ Bình (ĐT: 090 371 6588/ email: dothobinh@yahoo.com.vn)
- Nguyễn Văn Châu (ĐT: 097 211 8899)

VTH

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2013

NHỮNG CÁI TÊ CẦN CÓ?


Ở đời có nhiều cái tê - không phải tê đê mê mà là chữ T - chúng ta cần có. T là chữ bắt đầu của tình, tiền, tài, tâm, tầm, toan tính... Ban Toán của chúng mình bắt đầu bằng chữ T. Trí thức cũng bắt đầu bằng chữ T. Tức tối hay thanh thản, tê tái hay thích thú đều tê cả. Mời bạn góp ý những cái T cần có cho năm Tị này.
VTH

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

ĐOÀN VIẾT CƯỜNG TẠI VIỆT NAM

Bạn bè không thể quên Đoàn Viết Cường và Đoàn Viết Cường cũng không hề quên bạn bè. Không còn ai trong gia đình ở lại Việt Nam nhưng anh vẫn về. Về để thấy quê hương và để thăm bạn bè! Chỉ có hai tuần lễ ở Việt Nam song Cường đã đến tận nhà thăm từng người bạn. Chí tình đến vậy. Ai đó ngày xưa gọi anh là Cường “khủng” tôi không rõ tại sao. Hôm nay tôi biết và các bạn biết... Cường khủng thật!

Tại nhà Lăng – Độ, Cường, Ngôn, Lăng
Tại nhà Hầu – Cường, Hầu, Hiệp, Độ
Tại nhà Hiệp – Độ, Cường, Hầu, Hiệp

Cường đến ở nhà tôi ba ngày nên tôi có dịp quan sát anh kỹ hơn. Già và yếu hơn xưa nhưng tính tình không đổi, trước sau như nhất hiền hoà, vui vẻ, thích ứng với mọi hoàn cảnh, dù mang trong người bịnh tiểu đường và lúc nào cũng phải kè kè bên mình một bịch thuốc.

Cường và Độ câu cá
Biết rằng chúng mình đều già và sức khoẻ đang xuống dần nhưng tôi vẫn lo và thương cho Cường. Thế hệ chúng ta không may mắn nhưng với tất cả cố gắng và tấm lòng, chúng ta đã vượt lên và có nhau hôm nay. Cầu mong mọi điều tốt đẹp đến với Cường trong năm mới. Tôi tin anh xứng đáng được như vậy.

Mừng Giáng Sinh tại nhà hàng PVC - Hùng, Hiệp, Ngôn, Cường
VTH

Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

NĂM MỚI, TƯ DUY MỚI

Hôm nay là một ngày mới của năm mới. Nó đặc biệt hơn những ngày mới của những năm mới khác. Nó là ngày mới của một con giáp mới sau năm 2000 và đánh dấu ba con giáp chúng ta hoàn tất năm năm học tại trường Cao Thắng. Bạn vẫn nhớ cái cột mốc 1976 chứ?

Lầu Đồng Hồ trường THKT Cao Thắng

Ba mươi sáu năm qua chúng ta đã làm được gì? Quá ít, phải không bạn? Ít cho mình mà còn ít hơn nữa cho xã hội. Mình có lẽ sẽ không có ba mươi sáu năm nữa để thực hiện ước mơ ở ghế nhà trường. Nếu may mắn, mình có thể có được mươi năm nữa hoặc ít hơn để kéo lại ba mươi sáu năm qua. Mình phải làm gì, bạn nhỉ?

Câu hỏi có làm chúng ta ngượng ngập nhưng không thể không được đặt ra. Có lẽ trước khi nghĩ làm gì chúng ta nên nghĩ mình phải nghĩ như thế nào. Có nghĩ đúng mới có quyết ̣định đúng và làm đúng việc, đúng nơi, đúng lúc. Cái đó tôi gọi là tư duy mới cho năm mới.

Mỗi người chúng ta có những khả năng thiên bẩm khác nhau và có hoàn cảnh, môi trường khác nhau. Mình khó có chung cái làm, cách làm nhưng vẫn có thể có chung hướng qua mỗi việc làm của chúng ta. Cái hướng đó là phát triển tối đa khả năng của mình trong mọi hoàn cảnh để gặt hái nhiều nhất cho mình và cho xã hội.

Sẽ có người nói lực bất tòng tâm và đổ cho xã hội, cho tất cả những gì xung quanh để né tránh trách nhiệm của mình. Nếu là nhà Phật thì họ đổ cho nhân duyên, nhà Nho họ đổ cho tam tài, nhà thờ họ đổ cho Ý Chúa. Ngay Nguyễn Du cũng đã kết trong Kiều:
Ngẫm hay muôn sự tại Trời
Trời sinh đã bắt làm người có thân...
để rồi buông mình cho số phận. Khi buông mình, chúng ta sẽ không có đích để đi và khi không có đích để đi thì đường nào chúng ta đi cũng đều đến đích! Đích đó không phải của ta vì ta đã không chọn. Đích đó không đúng như ta muốn bởi ta đã không vận dụng khả năng của mình, đã không mở mắt nhìn đường mình đi. Đừng đổ cho Trời, cho Phật, cho Thời Thế nữa.

Sẽ có người lên án tôi ngược ngạo, thách đố thiên mệnh. Không, tôi đã qua cái tuổi "ngũ thập" và có đôi chút "tri thiên mệnh". Cuộc đời cần cơ hội nhưng cơ hội đến mà chúng ta không có khả năng, không chuẩn bị khả năng của mình thì cơ hội đó cũng sẽ qua đi uổng phí. Cơ hội là cái ngoài vòng tay và mình chỉ có thể đợi nó. Khả năng là cái trong vòng tay và mình có thể tạo được. Hãy trau dồi bản lĩnh của mình, quên đi cái tư duy cũ kỹ - đổ cho hoàn cảnh, nhân duyên,  xã hội - và chuẩn bị sẵn sàng tài năng của mình, cho nó có đất sống khi cơ hội đến.

Đón Năm Mới - Cơ Hội Mới
Chúc các bạn có tư duy mới để sống vui vẻ, mạnh mẽ từ sức khoẻ đến tinh thần và đón nhận những ngày mới của năm mới với tất cả tin yêu, thành đạt.
VTH