Thuở còn thơ trốn học tắm ao
Theo lũ trẻ cưỡi trâu bắt dế
Đường làng quê thênh thang bước nhỏ
Quên giờ về kẻng đổ trường tan
Me tìm được hai hàng mắt ướt...
Rồi chinh chiến Mậu Thân bỏ lớp
Đường đào lên trồng cọc, cắm chông
Bom cầy xới đồng không trâu, dế
Ao bỗng đỏ tanh mùi u uế
Quê đã nghèo thêm khổ, buồn đau
Gạt nước mắt cắt nhau lên phố
Sống thành đô thương nhớ ngậ̣m câm
Mấy mươi năm quê cũ mịt mùng
Tìm lại được ao đồng đã mất!
VTH
Xa quê nhớ tiếng à ơ!
Trả lờiXóaBên căn nhà nhỏ mẹ ru thưở nào.
Đường về mấy nhịp cầu ao,
Xanh xanh ruộng lúa hương cao vô mùa.
Cây tươi nhờ nắng nhờ mưa,
Lớn khôn vì bởi tình xưa mẹ dành.
Bồi hồi nhớ túp lều tranh,
Cạnh con sông nhỏ điểm xanh dâu bèo.
Ven bờ ghe nhỏ buông neo.
Tha hương thăm lại suối reo trong lòng.
Ai đi, ai nhớ, ai trông !
Riêng tôi vẫn nặng một lòng hương quê.
Quê tôi nghèo khổ hoang tiêu
Trả lờiXóaMái tranh vách lá cái xiêu, cái oằn
Tuổi thơ nào biết khó khăn
Vô tư chơi suốt.. lớn dần nhớ quê
Nhớ sao những buổi trưa hè
Gió đưa kẽo kẹt bụi tre trước nhà
Con kênh một giải bên bờ
Vừa câu vừa gặm ổi chờ cá ăn
Chiều lên nắng nhẹ mây êm
Thả diều, bắt dế, bắn chim, chọi gà
Ngóng về chốn cũ xa xa
Làm sao tìm được hương nhà quê xưa?
Quê tôi sống tại thị thành
XóaNên không vách lá mái tranh con đò
Xe thô đường lộ quanh co
Có bến xe ngựa đưa cô gánh hàng
Chiều về chạy nhảy bên hè
Dăm ba đứa bạn cặp kè nhảy dây
Đánh đũa chạy u trốn này
Áo quần lem luốt mẹ rầy mắn cho
Tuổi thơ tôi thật chẳng lo
Hồn nhiên vui thú tự do nô đùa
Mê chơi bỏ bửa cơm trưa
Roi mây mẹ quất tuôn mưa khóc dầm
Bị đòn mà thấy củng vui
Vì mình mê mãi ham vui mẹ rầy
Giờ ăn giờ tắm loay quay
Trể giờ mẹ lại thưởng cây nhớ nè ...
hu ... hu ...
Bạn còn có một quê hương
XóaRiêng tôi một nổi vấn vươn không nhà
Từ ngày chinh chiến can qua
Tôi xa xa mãi quê nhà thân thương
Lũy tre bờ dậu ruộng nương
Tiếng tre tiếng trúc du dương đầu làng
Nhớ quê lên mạng lang thang
Xem hình ảnh cũ làng mình ra sao
Quê tôi dân khổ xiết bao
Ruộng nương ngày ấy giờ thành sân chơi
Còn đâu tiếng hát à ơi
Còn đâu khua nhịp đò xuôi theo dòng
Quê hương bạn có dòng sông
Cho tôi gởi nhé tấm lòng không quê
Yêu giùm mấy nhịp xàng xê
Để tôi hảnh diện còn quê mà về.
Thương anh ngày ấy xa quê
Trả lờiXóaTrong tâm ký ức lê thê nổi lòng
Tuổi thơ sống mãi ước mong
Con đò bóng dáng dòng sông uốn mình
Chạy quanh bóng trúc sân đình
Anh quên sao được dáng hình quê hương
Bận vì công việc vấn vương
Nên đành gác lại tình thương quê nhà
Mai kia khi tuổi xế tà
Như luồn điện xẹt để mà nhớ quê
Quay cuồng bến nước con đê
Không ai có thể nói quê quên rồi ...
Giờ còn ký ức mờ thôi
Mai kia rảnh rổi hồn trôi quê nhà
Đừng lo sẻ mất quê ta
Nằm sâu tận chốn lòng ta khắc hình ...
Quê hương trong trí đẹp như mơ
Trả lờiXóaThực tế đau thương, khổ vô bờ
Nông dân mù chữ xoay cơm bữa
Lớp trẻ bỏ trường đứng bơ vơ
Tay lấm chân bùn van với gió
Lũ về bão đến vái cùng mưa
Người nghèo thiếu học ai nâng đỡ?
Thơ thẩn buồn quê mãi vật vờ..
Em ở Sài Gòn chẳng biết quê
Trả lờiXóaAnh sống lang thang mất lối về
Quê tôi nghèo khổ, buồn u uất
Ba ta thờ thẩn bước trong mê...
Lòng tự hỏi lòng có nên không?
Tìm trong quá khứ lắm đau thương
Quê hương đâu phải là khế ngọt
Rồi cũng qua đi lẽ vô thường
Nhưng không, ta phải có quê hương!
Dù lỡ lầm thai buổi nhiễu nhương
Bởi sống là yêu và tranh đấu
Tô điểm cho đời một chút hương
Tôi sinh ra ở một quê nghèo miền núi thuộc tỉnh Quảng Nam, tuổi thơ của tôi với vô vàn trò chơi của trẻ nhỏ miền quê : Tắm suối,câu cá, bắt chim , bẻ trộm cây trái . . .Tôi còn nhớ lúc đó học ngày hai buổi, một tuần được nghỉ học ngày thứ năm , chúa nhật và chiều thứ bảy, những ngày nghĩ chúng tôi bày hết trò này đến trò khác để chơi,tuổi thơ nghèo khó nhưng hạnh phúc được sống trong cảnh thanh bình.
XóaĐầu năm 1965 cùng gia đình tôi rời quê, vì chiến tranh đến với quê tôi vào những ngày đầu năm, với bao chết chóc tang thương với những người thân quen, vào lúc đó tôi đang học lớp 3 tức lớp 2 bây giờ. Từ đó tuổi thơ của tôi là sự sợ hải chết chóc do bom đạn, cuối năm 1968 tôi và gia đình vào Sài Gòn , tôi cố học để theo kịp bạn bè trang lứa . Như vậy một phần hồn nhiên tuổi thơ của tôi bị chiến tranh lấy mất.
Qua những người thân trong gia đình về thăm quê được biết,bạn bè thời thơ ấu của tôi đa số chết trong chiến tranh,còn lại bây giờ chẳng có mấy người và quê tôi hiện nay vẫn nghèo.Cảnh vật không còn như xưa,rừng bị tàn phá,tre trồng hai bên bờ suối bao bọc làng bị đốn hết, suối cạn hơn.
Vợ chồng tôi rủ vợ chồng Hiệp về quê tôi chơi, lịch đi đã sắp xếp , hy vọng trở về lần này tôi sẽ gặp lại được những bạn bè thời thơ ấu còn lại ở quê và mong rằng gặp lại ít nhất một người bạn gái mà tuổi thơ non nớt tôi thầm thương trộm nhớ .
Một lần tôi xa quê
Thế rồi lưu lạc mãi
Bốn bảy năm chưa về
Trong ký ức còn lại
Hãi hùng ngày rời quê
Với bom rơi đạn lạc
Ruộng vườn bị cày nát
Xác người toàn thân quen
Rồi từ đó bao phen
Mưu sinh đành lỗi hẹn
Hứa mãi một lần về
Ít ngày nữa ra quê
Theo tôi về bạn nhé
Lau giúp đôi dòng lệ
Người đi xa trở về
Không thấy còn quê xưa .
Ai cũng có quê hương
XóaSao quê anh mãi buồn?
Sao quê tôi mãi khổ?
Thở dài nước mắt tuôn...
Các anh thu xếp về thăm quê
XóaCầu chúc lên đường bình an nhe
Quá vui khi trở dìa quê củ
Bao thứ ngổn ngang ngập lòng nè ...
Bao thứ ngổn ngang ngập lòng nè...
XóaBạn thời có gặp chỉ hàng tre?
Cô gái ngày xưa thầm trộm nhớ
Chắc còn gồng gánh giữa chợ quê?
Dẫu biết đau thương vẫn trở về
Để nhỏ tin yêu trước tái tê
Để chia tủi nhục nhầm thế hệ
Và giữ cho mình chút hương quê
Phải giữ cho mình chút quê hương
XóaDù cho sóng gió cố trôi đường
Làm sao xóa sạch sầu vương vấn
Quê hương ở mãi cuối nẻo đường
Phủi mờ tủi nhục dấu đau thương
Về cùng lủ trẻ chăn trên đồng
Chữ bẻ đôi thương thân chưa hiểu
Lặn ngụp đồng sâu nắng chang chang ...
Lặn ngụp đồng sâu nắng chang chang...
XóaMò cua bắt ốc nước non ngàn
Vầng trán ngây thơ đâu cần biết
Tương lai mờ mịt đón chờ sang...
Dẫu thế vẫn mơ, vẫn từng đêm
Thấy quê bớt khổ, bớt nghèo thêm
Đàn trẻ có ăn và có học
Cánh đồng trăng tỏa sáng êm đềm
Kim sắc tầm vong,
Trả lờiXóaHoa điểm gai hồng.
Vũ tựa cuồng phong,
Thế đà Hiệp lại.
Cao Thắng anh tài,
Cùng nhau xướng họa.
Anh tấu em ca,
Tha tha thiết thiết.
Quê hương đất Việt,
Xót xót đau đau.
Chân quê thắm thiết,
Nổi lòng dân tôi.
Nguyễn Trãi Bình Ngô
XóaVăn kiệt thư đồ
Hiếu nhân vi lễ
Việt tự bất vô
Nam ngôn xuất thố
Biên cương an thổ
Vũ xuất văn phong
XóaThế tự anh hùng
Hiệp tâm toàn ý
Báo thời thái lai
Quốc gia hưng thịnh
An định thanh bình
Dân Nam hoan hỉ
Em khg biết làm thơ cho em làm con trâu trong bức tranh được khg anh Hiệp ơi, con trâu khg có người cỡi đó nha!
Trả lờiXóaTranh đẹp, thơ hay văn tài dập dìu nơi quê hương đất mẹ của tôi! Nhớ quá nhiều, nơi đó đong đầy kỷ niệm. Nhớ ngày nào trốn học đi hái trộm me keo với hai thằng em họ sau đó tụi nó rủ đi tắm ao bị ông chủ vườn cây giấu quần áo mấy đứa khóc ròng cho đến xế chiều ông mới trả lại với lời hứa khg vào phá vườn nhà ông nữa.
Kỷ niệm trận đòn đó và chùm me keo chua chua chát chát vẫn còn đọng lại trong trí tưởng tượng của em. Có ai còn biết ở đâu trên quê nhà mình còn cây me keo khg các anh ơi? Hai trái cây em thích ăn thời trẻ nhỏ là trứng cá và me keo bây giờ thỉnh thoảng nghĩ lại cũng nuốt từng ngụm nước bọt vì thèm.
XL đúng là người thành phố đó nghe. Me keo và trứng cá chỉ có dân thành phố mới thích thôi. Ở dưới quê me keo trồng làm hàng rào. Trái trứng cá còn xanh làm đạn bắn nhau, bắn trúng cũng đau lắm à nghen.
XóaSao lại xin làm con trâu? Em làm người chăn trâu đi. Chăn trâu sướng lắm chứ... XL coǹ nhớ bài đó không?
Trả lờiXóaAnh ráng tìm nhưng không thấy cây me keo. Cây trứng cá thì nhiều nhưng chả ai ăn nữa. Nó chỉ còn là kỷ niệm mà kỷ niệm lúc nào cũng đẹp, XL hỉ?
XLan với anh Hiệp còn nhớ cây trứng cá ở bên hông nhà vệ sinh của giáo viên không? Có lần em và LanB leo lên hái được vài trái, ăn ngọt ơi là ngọt. 6b của em nghe em kể lại bỏ ngủ trưa trèo lên hái cho em một nón, ăn trợn trắng sợ luôn trái trứng cá tới già. Vậy mà lâu lâu lại hỏi có muốn ăn 6b hái nữa cho? Bây giờ ngồi nhớ lại thấy buồn cười cho 6b ngày đó, thật thà quá đổi.
Xóa6b là ai vậy, Thoại Vân? Người này dễ thương quá đỗi mà anh không biết..
XóaXa tận chân trời, gần ngay trước mắt.
XóaNhớ cây trứng cá
XóaThương người thật thà
Người ấy tuy xa
Mà gần trước mặt
Những đêm trằn trọc
Lại nhớ ngày xưa
Hạnh phúc tới giờ
Nhờ cây trứng cá
Nói đại ở chung nhà luôn cho rồi còn vòng vo ... rỏ chán ... tào lao mía lao quá ... he ... he ...
Trả lờiXóaLà vủ Hoàng Sơn đó anh Hiệp à ... ông ớt nhà nó 6b là bí danh đó mà ...
Còn bí danh của ông ớt nhà em? Cho anh biết luôn kẻo sau này hỏi lộn xộn, em cười..
XóaCòn ông Ớt nhà em hả ? Hỏng có bí danh đâu anh yên tâm nhé ... Hi ... Hi ..
Trả lờiXóaMà sao gọi là ông Ớt? Bộ em cay ổng lắm sao?
Trả lờiXóaAnh có biết là lần đầu về thăm tiền trạm ghé nhà anh hầu hái 1 túi ớt hiểm xanh và đỏ không cứ mổi lần ăn cơm là có 1 trái ớt nè ... cho thêm vị nồng cay nhai ngấu nghiến mới đã thèm nha ... hi ... hi ...
XóaCó gì khó hiểu đâu anh ơi ... thì hông thích xã là có ớt thôi ... là vậy vậy đó mà ... he ... he ...
Ông xã chứ không phải ông xả. Ông xả, bà xả thì còn gì là nhà? Có lẽ gọi ông ớt, bà ớt như Kim Hoa hay hơn bởi ớt nào mà ớt chẳng cay.. hi hi
XóaDu lịch xuyên Việt các anh đi
Trả lờiXóaNôn nao về tới tận quê nì
Lo chuyến du hành nên quên hẳn
Trang nhà lười viết bỏ phế lì
Anh Hầu mất hứng vần thơ ngang
Mong ngày nhanh đến gặp họ hàng
Thẩn thờ gác chuyện thi thư lại
Gia đình bên cạnh dạo ngắm làng
Quá vui quên mất các bạn rồi
Chúc anh thông thả tự tại thôi
An khang hạnh phúc đầy vui vẻ
Khi về kể chuyện thấy bồi hồi ...
Cám ơn Hoa đã nhớ tới tôi
XóaHổng biết tại sao mấy hôm rồi
Thơ văn con Cóc không còn hứng
Nghĩ mãi không thành đành chịu thôi
Văn kia bay bổng còn trôi suông
XóaVì lười nên đành chẳng muốn buông
Trả lời trôi chãy tuôn ý mãi
Có giận buồn ai thôi bỏ luôn ... He ... He ...