
Trên mảnh vườn nhỏ sau nhà tui ba năm nay mọc một đám khổ qua rừng, có lẽ do chim chóc ăn trái nhả hạt mọc lên cũng nên. Tìm hiểu qua sách vở tui được biết:
Theo Đông y khổ qua còn gọi là mướp đắng, có tính hàn, không độc. Dùng thường giảm các bệnh về da, làm da dẻ mịn màng, có tác dụng thanh nhiệt, tiêu độc, trừ phiền, tiêu đờm, cắt cơn ho trong bệnh phổi... Còn theo Tây y khổ qua có chất chống gốc tự do, nguyên nhân gây lão hóa và phát sinh các bệnh về tim mạch, tăng huyết áp, rối loạn lipid máu, tổn thương thần kinh, viêm đường tiết niệu, tiểu đường, tăng oxy hóa glucose, ngăn chặn glucose vào tế bào, ức chế hoạt tính các men tổng hợp, có tác dụng sinh học giống insulin giúp cơ thể tăng tiết insulin rất tốt với bệnh nhân tiểu đường.
Thế là tui yên tâm hái lá khổ qua luộc và nấu canh ăn hàng ngày, đỡ một khoản tiền chợ mà cơ thể có thêm thuốc. Lá, ngọn khổ qua luộc ăn với cá chiên hoặc thịt kho, cá kho, còn nấu canh thì tùy với thịt hay tôm đều được nhưng nhớ khi luộc hay nấu canh nước vừa sôi vớt ra hoặc tắt lửa để bớt đắng.
Dạo này mấy người quen lâu ngày gặp lại ai cũng khen tui trẻ đẹp ra, da mởn như da em bé. Các bạn tin không thì tùy, nếu không ngại đắng và không chê món ăn dân dã mời các bạn ghé nhà tui ăn một lần cho biết.
NĐH