Vẫn đến trao ta giải lục tuần
Cuốc cạn đường xa dầy hư ảo
Can qua giấc mộng bất thành thân
Sánh buồn thờ thẫn tim hoang hóa
Tàn giận mơ màng dạ kinh luân
Trong mê quên cả tri thiên mệnh
Gần nhà tôi có một cái hồ khá lớn nhìn ra dãy núi của khu bảo tồn Bình Châu - Phước Bửu. Qua lại mỗi ngày nên tôi quen đi, nhìn và thấy bình thường, chẳng có gì đặc biệt. Chỉ đến khi người hàng xóm khoe album ảnh cưới của họ với cảnh trí làm phông ở đây tôi mới nhận ra nét sông nước hữu tình!
Ảnh đẹp thật, đẹp từ bố cục đến nội dung. Nhìn hình tự nhiên lòng mình rung cảm trước ánh sáng chan hòa đang tỏa xuống làm lung linh mặt hồ, làm sóng sánh tâm hồn của đôi uyên ương. Cảnh thật, người thật nhưng ít ai biết tấm hình chỉ có được vào lúc đó, nơi đó với ngón nghề của tay thợ chụp.
Nhận thấy bài viết hay, thật ý nhị... mình trích đây để anh em ta cùng đọc và ngẫm nghĩ cho vui cuối tuần!
Công ty tôi vừa có một tên người Nhật sang làm dự án trong khoảng 3 tháng, và tôi được giao nhiệm vụ lái xe cho hắn. Lâu nay toàn lái xe cho các sếp Việt Nam, giờ lần đầu tiên được lái cho sếp Nhật nên tôi thấy hứng thú lắm! Tôi tức tốc ra vỉa hè mua quyển sách “Tự học tiếng Nhật cấp tốc” về để nghiên cứu. “Mình lái xe cho sếp Nhật thì cũng phải biết vài ba câu giao tiếp tiếng Nhật chứ!”. Từ khi mua sách về, tôi nghiên cứu và tự học rất miệt mài, gần như không lúc nào tôi rời quyển sách (chỉ trừ lúc ăn cơm, lúc tắm, lúc ngủ, lúc xem tivi, lúc đi chơi và đi làm). Bởi thế, hôm gặp sếp Nhật tôi tự tin lắm, chủ động bắt tay rất thân thiện và chào hỏi cực kỳ trôi chảy bằng tiếng Nhật: - Mi đua ku ra, ta xoa ku mi! Có vẻ như tên Nhật đó không hiểu tôi nói gì thì phải, hắn lắc đầu ngơ ngác rồi hỏi lại: - Xoa ku ta chi? Ngu chi cho xoa, xa ku ta ra, xoa ku mi đi! Tất nhiên là tôi cũng không hiểu hắn nói gì, vậy nên cuối cùng cả hai quyết định sử dụng tiếng Anh, dù rằng trình độ tiếng Anh của tôi và hắn cũng bập bẹ ngang nhau, nhưng may là vẫn đủ để đoán được ý mà đối phương đang muốn diễn đạt.