Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Chuyện Năm Xưa

Hình như tôi đã già lắm rồi khi cứ thích viết chuyện năm xưa... Có bạn sẽ hỏi ngượ̣c lại là mình không già thì lấy đâu ra chuyện năm xưa để viết? Ừ thì già và chẳng có gì để nuối tiếc nếu như tôi đã:
- Làm việc không nên làm, hoặc
- Không làm việc mình phải làm, hoặc
- Làm nhưng làm không xong việc phải làm...

Xem ra tôi có vô vàn lý do để nuối tiếc. Có nên hay không khi nhìn lại chính anh em mình hôm nay, mỗi người mỗi ngã mà sự nghiệp và ước mơ là những gì hụt hẫng?

Nhìn lại những năm 1973-74 khi đó lớp mình là 10T4 rồi 11T4, chúng ta đã vươn lên thật mạnh mẽ. Bóng chuyền lớp từ con số không đã đoạt giải nhì toàn trường. Dũng đen với bao tâm huyết đã luyện cho từng anh em như Cường, Khanh, Ngôn, Đẩu. Ôi, không biết giờ Dũng ở đâu? Các ban xã hội, trật tự, học tập cũng đã để lại ấn tượng cho các thầy. Riêng văn nghệ, báo chí, du lịch không còn chỉ ở trong lớp, trong trường mà đã lan tỏa ra các trường bạn như Gia Long, Trung Thu, etc.

Nối vòng tay lớn
Sinh hoạt liên trường
Giao lưu với trường bạn
Anh em Cao Thắng giải lao
Lúc đó, nhiệt huyết tràn đầy mà 'sky is the limit'. Đó là cái đẹp của tuổi trẻ chúng mình. Có lẽ cái đẹp đó đã làm chúng mình nuối tiếc và muốn còn đẹp hơn nữa, từ đó cho rằng chúng mình làm chưa xong việc đã làm! Tôi và có lẽ một số anh em vẫn còn bức rức. Dẫu sao, hãy tự hào là chúng mình đã làm và có cái để nhìn lại như những dấu yêu của năm xưa...
   Ba mươi tám năm vẫn khắc ghi
   Tê bốn ngày xưa trong mắt mi
   Báo chí "Bừng Lên" xây sức sống
   Văn nghệ "Tao Đàn" dựng lối đi
   Du lịch Lái Thiêu nâng tầm vóc
   Bóng chuyền ba tháng đoạt giải nhì
   Kỷ niệm bao năm còn trong trí
   Nhìn lại hôm nay tiếc những gì?
Bạn có nuối tiếc gì cho hôm qua và cả hôm nay?  
VTH

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

 
  Con te Partiro

 Các bạn có nhận ra anh chàng quàng khăn rằn, hát opera này không ?
 Cũng CHS Cao Thắng khóa T71 mình đấy !
 Xin theo đường dẫn:
        http://www.youtube.com/watch?v=tcrfvP11Hbo

    MQH