- Làm việc không nên làm, hoặc
- Không làm việc mình phải làm, hoặc
- Làm nhưng làm không xong việc phải làm...
Xem ra tôi có vô vàn lý do để nuối tiếc. Có nên hay không khi nhìn lại chính anh em mình hôm nay, mỗi người mỗi ngã mà sự nghiệp và ước mơ là những gì hụt hẫng?
Nhìn lại những năm 1973-74 khi đó lớp mình là 10T4 rồi 11T4, chúng ta đã vươn lên thật mạnh mẽ. Bóng chuyền lớp từ con số không đã đoạt giải nhì toàn trường. Dũng đen với bao tâm huyết đã luyện cho từng anh em như Cường, Khanh, Ngôn, Đẩu. Ôi, không biết giờ Dũng ở đâu? Các ban xã hội, trật tự, học tập cũng đã để lại ấn tượng cho các thầy. Riêng văn nghệ, báo chí, du lịch không còn chỉ ở trong lớp, trong trường mà đã lan tỏa ra các trường bạn như Gia Long, Trung Thu, etc.
Nối vòng tay lớn |
Sinh hoạt liên trường |
Giao lưu với trường bạn |
Anh em Cao Thắng giải lao |
Ba mươi tám năm vẫn khắc ghi
Tê bốn ngày xưa trong mắt mi
Báo chí "Bừng Lên" xây sức sống
Văn nghệ "Tao Đàn" dựng lối đi
Du lịch Lái Thiêu nâng tầm vóc
Bóng chuyền ba tháng đoạt giải nhì
Kỷ niệm bao năm còn trong trí
Nhìn lại hôm nay tiếc những gì?
Bạn có nuối tiếc gì cho hôm qua và cả hôm nay?
VTH