Dài trên bãi Hồ Tràm
Trơ mấy chiếc thuyền câu vặn mình trên cạn
Vân cẩu chập trùng, chiều đông ảm đạm
Sóng xa vọng về
Gầm gừ cuồng loạn
Tôi thấy một người
Ngồi nhìn xuống chân mình
Những hòn đá lăn hoài không mọc được rêu
Mấy đứa mình giờ đây ngồi ca hát
Nhìn lại đời mình
Thoắt đã mấy mươi năm...
Chàng ơi!
Sao chân đi chưa mỏi?
Trăn trở một đời
Đến mà chưa tới?
Biết đâu quê nhà
Vợ đang mong đợi...
Chàng ơi!
Đường xa ngựa mỏi
Chớ chỉ "nghiêng đầu mà hỏi"
Bài cuồng ca "Hành Phương Nam"
Chiều nay sóng vỗ Hồ Tràm
Có người khách lạ
Thở than bên trời...
Má ơi!
Trả lờiXóaHẳn là Độ Vũ Tiên sinh !
Kià sao lại gọi má ơi...
Trả lờiXóaNghe mà ngờ ngợ như người trên mây
Tiên sinh dẫu ở trời Tây
Nhưng lòng vương vấn đất này hằng đêm
Nhìn đâu cũng cả nỗi niềm
Tri âm ai thấu tình riêng bọt bèo?