Gần đây có nhiều người chết , những cái chết được nhiều người biết đến như một sự kiện .
Mà tụi mình thì đã qua đỉnh dốc của cuộc đời , cũng đủ để thấm với Nguyễn tất Nhiên :
....
Mỗi lòng người một lý lẽ bất an
Mỗi cuộc chết có một hình thức khác....
Mình loay hoay được vài câu , mong được các bạn chia sẻ :
Dấu chấm than
Không ai chọn được cửa sinh ra ( * )
( Cũng chẳng ai chọn được ngày để chết )
Mỗi một đời người , chết là chấm hết
Một cuộc sinh tồn , thiện - ác đan xen
Đại nhân kia - Rồi cũng xuống đất đen
Các kiểu chết - Cũng cùng về cát bụi
Bia mộ , tượng đài... nhiều trò rắc rối
Thơm là thơm - và thối cũng nghìn năm
Chết thì thôi - Sao không thế mà nằm ?
Còn gắng đem theo giấc mơ hoành tráng
Chết là xong ! Thôi rồi một mạng
Dẫu hàng vạn người đưa , hay chẳng một cành hoa
Câu nói còn kia - Hùm chết để da ....
Nếu chẳng lưu phương - cũng đừng nên lưu xú
Có giấc mơ nào ? Cả đời luôn ấp ủ
Cũng chẳng còn mong - Việc bại hay thành
Có còn chăng ? Là một chút tự danh
Công và tội , do đời sau chiêm nghiệm
( Ôi tội và công , tiêu chuẩn nào đo đếm...
Đảo ngược lẫn nhau , ôi khái niệm mỗi thời )
Và cuối cùng là tôi tự hỏi tôi
Sẽ còn làm được gì , trước khi chấm hết
Và ai quanh mình , làm gì khi chưa chết
Để chết rồi , còn để lại dấu chấm than .
VHĐ
( * : Võ văn Kiệt )
Như lời bạn viết: chết là chấm hết
Trả lờiXóaNhưng cũng có lời: chết mới bắt đầu(*)...
Ôi những lý luận chẳng biết về đâu
Của những thiên tài nghĩ suy chưa chết!
Chấm hết, chấm than? Ai nào có biết!
Tại sao không chấm hỏi hay phết cuộc đời?
Bởi sống nào chỉ cho mỗi riêng tôi
Mà là sống với bao người chung lối
Chính vì lẽ đó xin thêm chấm hỏi
Vào cuối câu bạn đời mới viết...
Sẽ còn làm được gì trước khi chấm (p)hết?
Để chết rồi, còn để lại dấu chấm than!
(*) Người Công Giáo tin rằng cuộc sống đây là tạm, chết đi mới bắt đầu cuộc sống vình cửu.