Tôi nhớ mùa Nô-en
Còn bé thấy anh mìnhCắt bìa làm hang đá
Tô vàng đỏ lân tinh
Tôi nhớ mùa Nô-en
Sau nghi lễ nửa đêm
Cả gia đình xúm xít
Bên nồi chè đậu đen
Tôi nhớ mùa Nô-en
Vót tre xanh làm đèn
Dán giấy màu lấp lánh
Ngời mắt mẹ, mắt em
Tôi nhớ mùa Nô-en
Nắng tắt, phố chưa đèn
Sài Gòn đường đã kẹt
Người người đổ ra chen
Tôi nhớ mùa Nô-en
Nửa đêm nhậu heo rừng
Rượu nồng say nghiã bạn
Thịt thơm mùi quê hương
...
Rồi từ đó Nô-en
Đất lạ không người quen
Không chè đậu, hang đá
Không rượu nghiã ân tình
Tôi không còn lễ đêm
Tôi không còn làm đèn
Tôi không ngời mắt mẹ
Tôi không ngời mắt em
Tôi chỉ còn Nô-en
Qua kỷ niệm êm đềm
Xoa niềm đau khôn lớn
Giữa lòng người đảo điên
Những Nô-en năm xưa
Như những giòng suối mơ
Nuôi quãng đời hoang vắng
Trên đất khách đợi chờ
2003
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét