Bến Hải một thời ngăn núi sông
Nhắc nhở ngàn năm giống Tiên Rồng
Thương yêu đùm bọc thôi chinh chiến
Để Mẹ Việt Nam bớt đau lòng
Xa quê lúc tuổi còn thơ
Trở về tóc đã bạc phơ mái đầu
Trải qua mấy cuộc bể dâu
Người xưa cảnh cũ tìm đâu bây giờ
Bạn bè cùng học ngày xưa
Bạn bè cùng học ngày xưa
Bốn lăm năm mới lại vừa gặp nhau
Mừng bạn nay đặng sang giàu
Mà lòng vẫn giữ trước sau chữ tình
Nhìn lên Núi Chúa xa xa
Bên kia thuở trước là nhà của tôi
Nhà xưa giờ đã mất rồi
Giờ ngồì nhớ lại bồi hồi tâm cang
MỸ SƠN
Bốn bề cô tịch phủ màu tang
Vùi trong đổ nát giữa hoang tàn
Tháp nghiêng nghiêng mái, nền loang lỗ
Đền ngả ngả tường, gạch ngổn ngang
Suối reo róc rách vang ghềnh đá
Cầu nằm êm ả đếm thời gian
Khí rừng cuồn cuộn dâng cao ngất
Như chia nỗi uất của vua Chàm...
NĐH-VTH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét