Nhân ngày Truyền Thống
Tôi trở về thăm
Ngôi trường của bao năm thương nhớ
Từ sớm tinh mơ
Đón xe về thành phố
Hồi hộp đón chờ
Trái tim như bùng nổ
Ôi Cao Thắng! Ta sẽ tìm được gì của những năm xưa?
Trường Cao Thắng năm xưa |
Đây rồi, Huỳnh Thúc Kháng!
Con đường thân quen
Nơi đã năm năm gót mòn đèn sách
Nhớ từng quán nước
Thuộc từng hàng cây
Kỷ niệm đong đầy
Giờ đâu còn nữa!
Học trò Cao Thắng hôm xưa |
Thay vào đó...
Là những trung tâm điện tử,
Những cửa tiệm khang trang với mặt hàng mới lạ
Không ai bán đồ si-đa, sách cũ!
Lớ ngớ loanh quanh...
Đã thấy mình trước cổng trường
Đã thấy mình trước cổng trường
Một tấm băng rôn với hàng chữ đỏ
"Hân hoan chào mừng Cựu Học Sinh Cao Thắng"
Sung sướng bước qua cánh cổng
Rưng rưng tự hào
Tâm tư nao nao
Con tim nhảy múa
Ôi Cao Thắng! Ta sẽ tìm được gì của những năm xưa?
Cổng trường hôm nay |
Về thăm lại mái trường yêu dấu
Trả lờiXóaKhông ai thoát khỏi nổi bồn chồn
Quá khứ quay cuồng như ập đến
Giờ đã khác cảnh xưa héo mòn
Bóng dáng thương thời gian rêu phủ
Trôi mất rồi trường củ thầy xưa
Chì có trong tôi ngàn ký ức
Ngôi trường thay đổi nhịp thoi đưa ...
NTKH CT5
Nên vui hay buồn khi những gì mình yêu mến chỉ còn là dĩ vãng nhớ thương? Thôi đành mượn lời ca của Quang Dũng trong 'Tôi vẫn nhớ' để gửi đến Kim Hoa và các bạn những ấp ủ trong ta...
Trả lờiXóaTôi vẫn biết xa nhau thật rồi
Kỷ niệm ơi em đã quên tôi
Ngàn năm sau tôi vẫn giữ mãi trên môi nụ cười
Không rõ Vũ Thế tiên sinh “thỉnh” được ở đâu tấm hình đen trắng các anh Cao Thắng đồng phục tinh tươm thế ! Một dịp hội thao, đồng diễn ở sân Hoa Lư hay Cộng Hoà? Anh đeo kiếng cận cao cao, hao như anh Đỗ Khắc Hải, trưởng khối báo chí trường những năm 1973, 1974 ?
Trả lờiXóaHọc Cao Thắng lâu năm, quẩn quanh Saigon đã vẹt gót chân, nay tôi không nhớ cổng trường và khối nhà cao tầng bên trái được xây lại năm nào.
Tôi nhớ ngôi trường Cao Thắng với bờ rào, cổng song sắt thoáng đãng và dãy nhà 2 tầng cổ kính nhiều hơn. Trên trang này năm 2011, trong “Tản mạn vài bức ảnh xưa” đã lưu lại mặt tiền ấy nhưng vào một sáng … xuống đường.
Tôi nhớ phòng Giám thị trống trải, sát cổng nhỏ ra vào … Nơi thầy Lê văn Kim bắt tôi và Dương văn Dũng nằm lên bàn, quất mỗi đứa 2 roi đau điếng vì tội lẻn lên chiếc xe buýt vàng đánh cờ tướng sau giờ sinh hoạt toàn trường sáng thứ năm.
Nhớ Hội trường bậc thang B1…..Giờ thầy Đống văn Quan, tấm bảng đen dài, thừa chỗ cho cả bốn, năm bạn cùng lên khảo sát hàm số. Những bậc thang anh em mình rầm rập tranh nhau nộp sớm bài tập giải nhanh cho thầy Lý Hoá Vũ Như Hoằng lấy điểm. Những buổi trưa ở lại không ngủ, nằm rù rì, hinh hích mãi không thôi ….
Xin chỉnh lại, Giám thị là thầy Võ văn Kim.
XóaGặp lại Thầy trong ngày "Tri Ân Thầy Cô" vừa rồi ở Saigon, tôi mon men đến chỗ Thầy ngồi:
- Ngày trước ở trường em bị Thầy "quýnh" 2 roi, Thầy nhớ không Thầy ?
- Sao dzậy ? Em học khóa nào ?
Quay lại, Thầy nhìn thảng thốt. Tôi sơ lược vụ việc ...
- Tui "quánh" em có đúng không ?
- Dạ quá đúng ! Nhưng ..... còn thằng Dũng, nó xoay người đưa cái bóp ra đỡ Thầy ơi !
Mình đưa hình trắng đen này lên để anh em nhìn lại và tự hỏi:
Trả lờiXóaNgày xưa oai dũng tuyệt vời..
Bây giờ yếu xịu, rã rời vì ai?
Vì ai?