Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Mừng Đại Thọ Thầy Phan Văn Mão

Em ơi! Có bao nhiêu... 
Sáu mươi năm cuộc đời!

Câu hát này của Y Vân đã được sửa thành chín mươi năm cho xứng với thời đại nhưng câu hát ấy vẫn không xứng với thầy Phan Văn Mão của chúng ta. Quả vậy, ngày 30 tháng 6 vừa qua chúng tôi đã đến dự lễ mừng đại thọ sinh nhật tuổi 100 của thày!


Khi Thọ Bình đến vấn an và biếu thày món quà mừng đại lễ, thày nhận ra anh và hỏi:
- Anh em Cao Thắng có bao nhiêu ở đây? Thày đặt 50 chỗ - 15 chỗ cho anh em, đủ không?"

Câu hỏi đó làm tôi choáng: thày vẫn còn minh mẫn để tự mình tổ chức sinh nhật thứ 100.



Nếu sức khoẻ, tinh thần và tuổi thọ của thày là một sự ngưỡng mộ cho tất cả chúng ta thì sự ngưỡng mộ đó trở thành nhỏ nhoi khi được ngắm những kỷ niệm chương treo trên tường ở nhà thày. Vài tấm hình dưới đây cho thấy sự nghiệp và tâm huyết của thày đối với xã hội, trường học và quê hương.

 





Tôi đang ngơ ngẩn nhìn những kỷ niệm chương, bằng khen thì được gọi theo thày đến nhà hàng, nơi đó có thày Quốc, thày Kiệt và nhiều anh em cựu học sinh Cao Thắng của những khoá 1950. Thật ấm áp khi được ngồi giữa đại gia đình Cao Thắng và cũng thật tự hào khi nhận ra tình anh em cựu học sinh vẫn tràn đầy, xuyên suốt qua bao thế hệ.




Thày Mão khoẻ nhưng không còn đủ sức để đọc diễn văn oang oang như ngày xưa ở trường. Thày phải nhờ người con trai cả nói lớn lời thày cho mọi người cùng nghe.



Bữa tiệc kết thúc bằng chính thày cắt bánh sinh nhật thứ 100 và phân cho mọi người.


Chúng tôi ra về mà lòng còn lưu luyến. Thày đã và đang sống đầy cống hiến không chỉ cho trường Cao Thắng mà còn cho cả nền giáo dục nước nhà, đóng góp đầy nhiệt tình không chỉ cho xã hội trước 1975 mà còn cho cả quê hương hôm nay. Thày là niềm hãnh diện, là tấm gương sáng sống động cho anh em ta. Chúng tôi mong ước tấm gương đó sẽ còn sống với chúng ta trong nhiều năm nữa.


VTH

3 nhận xét:

  1. Mừng cây đại thọ nở trăm năm
    Kính chúc Thầy thượng thọ tuổi trăm
    Sáng trí tâm đây đầy minh mẫn
    Cả đời cống hiến để danh thơm

    Trả lờiXóa
  2. Tôn Sư Trọng Đạo là truyền thông tốt đẹp cha ông để lại, con cháu phải phát huy gìn giữ.
    Đất nước có phồn vinh, dân tộc có giàu manh hay không khi Thầy là tấm giương sáng, không những học trò mà toàn xã hội tôn vinh trọng vọng. Nếu trò bội bạc quên ơn thầy thì là phường ăn cháo đá bát người đời coi thường. Còn thầy chỉ xem dạy học đó là nghề đơn thuần để kiếm sống thậm chí làm giàu là thảm họa cho xã hội.
    Tôi mong rằng những ai vinh dự được đứng trên bục giảng hảy hiểu rằng mình đang đào tạo con người ngoài trí tuệ còn phải có nhân cách để mai sau làm rạng danh đất nước, đừng vì lợi danh làm mất lòng tin, hoặc là gương xấu cho học trò.
    Là ông bà cha mẹ bổn phận chúng ta dạy con cháu kính trọng Thầy cô bằng cái tâm trong sáng bởi vì " Không Thầy Đố Mày Làm Nên "
    Không thiếu những Thầy Cô suốt đời tận tụy cho sự nghiệp trồng người của mình. Nhưng cũng lắm kẻ như Hiệu trưởng Sầm đức Xương ở Hà Giang đã và đang làm cho đạo đức suy đồi đưa dân tộc tới chổ suy vong.
    Đã trãi qua đời học sinh, các bạn cũng như tôi có những thầy ta không còn nhớ, nhưng cũng có những thầy suốt đời ta không quên phải không các bạn ?

    Trả lờiXóa
  3. Tưởng đâu hai chữ trăm năm
    Chỉ in trên sách chỉ nằm trong mơ
    Thày đây minh chứng sờ sờ
    Một vừng nhật nguyệt trơ trơ giữa trời
    Dù cho vật đổi sao dời
    Tấm lòng cao quý vẫn ngời thái dương
    Chúc thày mãi mạnh, cương cường
    Anh em Cao Thắng noi gương theo thày!

    Trả lờiXóa