Sáng nay anh ra vườn
Nhìn cây cỏ mơn mơn
Anh yêu và vui quá
Chim đâu hót vang rờn!
Anh ghé thăm chậu hoa
Cánh hoa rung khe khẽ
Lá uốn mình nhè nhẹ
Nhụy cười ong bướm qua
Ngước mắt lên nhìn trời
Anh thấy lòng chơi vơi
Tình yêu và tạo hóa
Mãi đẹp, xanh, sáng ngời
VTH
VTH
Thì vẫn cứ yêu đời
Trả lờiXóaDù có lúc lệ rơi
Khi lòng chơi vơi quá
Sẽ tìm đến bên người
Nhìn bầu trời bao la
Còn nụ cười cho ta
Thôi quên buồn đi nhé
Đến nhìn những nụ hoa
Thỉnh thoảng ta ra vườn
Nhìn cây lên xanh rờn
Bao buồn vui cuộc sống
Lòng chẳng còn tơ vương
Trả lờiXóaNhí nha nhí nhảnh ra vườn
Ngắm Hoa cứ tưởng mình còn trai tơ
Chơi trò bắt bướm hái hoa
Rượt con chó cảnh lông bông ngoài vườn
Mãi mê rượt bắt lòng vòng
Tưởng đâu có món cày tơ hấp hèm
Ai dè vấp phải sợi dây
Giật mình tỉnh giấc lăn quay ra đường
Cày ơi ! Cày hỡi ! Đâu rồi ?
Bỏ chai rượu đế một mình đơn côi
Vân Lan
Vườn hồng anh mở đón mời
XóaCó hoa, có bướm, có người thi nhân
Cùng nhau ngắm cảnh, họa vần
Cho đời thêm thắm, cho tình thêm sâu
Cày tơ, rượu đế mời vào..
Nhưng xin đừng rượt, té nhào lăn quay!
Trai tơ lòng trẻ càng hay
Thả hồn hoa bướm chớ bày lông bông!
Để anh còn có vườn hồng
Mấy ngày Hoa bận đi xa
XóaCác nàng sách gói lên Đà lạt chơi
Theo gia đình Bé Vân đi
Thứ hai về tới chờ ngày hái bơ
Các em hoa bướm ngây thơ
Cún con rượu đế cày tơ chẳng vừa
Còn tranh đuổi bắt chạy bừa
Lăn quay té ngã chịu chừa chưa em
Chị về hiến kế này xem
Lưới căn túm cả hấp hèm tội ghê
Trai tơ lòng dạ đê mê
Vườn hồng thơ thẩn thì phê đúng rồi ...
Mấy hôm... Chỉ mấy hôm thôi
XóaBướm bay loạn xạ, hoa rơi úa tàn
Bao nhiêu cảnh đẹp tiêu tan
Vườn hồng trụi lũi vì nàng đi xa
Giờ thì bướm lượn la đà
Hoa kia chúm chím cười đùa đưa duyên
Đê mê dõi bóng thuyền quyên
Vườn hồng rực rỡ bạn hiền vui lây
Giật mình tỉnh giấc mộng rồi,
Trả lờiXóaChó cưng ai nỡ giết thôi miển bàn
Cuộc vui nào cũng sẽ tan
Trong đời ta sống hợp tan lẽ thường.
Bướm vào bay lượn trong vườn,
Thích thì ta bắt sao nường lại la.
Hoa trồng trên đất của ta,
Tha hồ chọn lựa để mà hái chơi..
Vân Lan tên ghép hai người,
Thoại Vân, Lan Bé chung lời phải không ?
Thấy người bắt bướm vườn trong
XóaLoanh quanh dạo cảnh vườn hồng ngắm hoa
Biết rằng vườn chủ là ta
Trên cành cứ để ngắm hoa được rồi
Cớ chi phải ngắt hoa thôi
Xa cành héo úa hoa oi còn gì
Cho dù vài bửa tàn ngay
Còn hơn ngắt xuống sớm ngày đem quăng
Công anh chăm bẵm đằng đằng
Bây giờ kết nụ bướm quầng quanh hoa
Thi nhân ngắm cảnh vườn nhà
Bên băng ghế đá Tản Đà còn ganh
Hoa trồng là cốt để dành,
Trả lờiXóaHằng ngày ra tỉa vài cành cắm chơi.
Yêu hoa nên muốn mọi nơi,
Cả trong nhà có hoa tươi để nhìn.
Thi nhân, chả dám, cho xin,
Vu vơ gởi gắm chút tình, thế thôi.
Ghế kia được mấy khi ngồi,
Cho hồn thơ thẩn để rồi làm thơ.
Nhiều khi mệt đến bơ phờ,
Chăm cây, làm cỏ, có giờ nào ngơi.
Khi nào Hoa rãnh xin mời,
Vợ chồng, con cái, xuống chơi ít ngày.
Trả lờiXóaLời mời chỉ có mình Hoa
Có đâu dám xuống một nhà chung vui
Nghĩ thương thân phận bọn tui
Cùng là bạn hữu người mời người không
Buồn ai không có chút lòng
Mời lơi một tiếng đừng hòng tui đi
Có Bơ có nhãn làm gì
Để cho Hầu ,Hiệp làm chi thì làm
Vân Lan
Vườn hồng có lối xin thưa
XóaCác em nhi nử có vừa ý chưa
Gặp ai mời đó chẳng chừa
Cô em đừng "dặn" Hầu thưa dạ nè
Mai kia xuống túm bơ về
Hả hê dằm sửa nghe phê quên buồn
Hiệp Hầu ngã mũ luôn tuồn
Hết cô này "dặn" cả xuồng chìm theo
Thôi thì xin rút mè nheo
Vui chơi một chuyến eo xèo làm chi
Gặp ai mời đó mà Lan,
Trả lờiXóaCác cô mà giận nát tan lòng này.
Bạn bè có biết có hay,
Hai thằng chờ mãi hết ngày tháng qua,
Đào ao,thả cá, nuôi gà,
Chăm vườn, dưỡng trái, trồng hoa để chờ.
Nhưng ai kia cứ hững hờ,
Hoa tàn, trái chín, nhãn bơ rụng đầy.
Hổng tin thì cứ xuống đây,
Gặp nhau vui đến ngất ngây quên về.
Làm gì có chuyện quên về
Trả lờiXóaVui trong phút chốc phải về mà thôi
Trong nhà còn khối việc chờ
Chồng con trông ngóng muôn bề ai ơi
Thâm tình nào dám buông lơi
Tụi tui ghi nhận nơi anh tấm lòng
Ở nhà anh cứ sẵn sàng
Tui hô một tiếng Bơ, Gà có ngay
Ha..ha...hô...hô....he...he...
Vân Lan
Tụi tui mong ngóng từng ngày,
Trả lờiXóaĐang hè hy vọng gặp may người ừ.
Xin ai chớ biểu từ từ,
Mãi miết chờ đợi đứ đừ tụi tôi.
Bơ gà đã có sẵn rồi,
Xuống không, đừng có mang mồi theo chi.
Nhớ rủ ông xã cùng đi,
Mới có người để nâng ly rượu cùng.
Xã con níu bước chân cùng
Trả lờiXóaLy thời đã có nử nâng gọn gàng
Không lo thiếu vắng chân chàng
Bây giờ rảnh rổi các nàng dạo chơi
Còn lôi còn kéo rối bời
Cho ai thanh thản vui chơi bạn hiền
Đi mà kéo rờ mọt liền
Vướng tay bận mắt sao yên vui đùa
Còn mồi theo các anh đưa
Anh đây có ý xin thưa nghe liền
he ... he ...
Chuyện mà tui muốn trước tiên,
Trả lờiXóaNgày giờ Hoa quyết định liền đi cho.
Ít người thì đón xe đò,
Còn đông sắp xếp lo xe hợp đồng.
Nếu mà không dẫn theo chồng,
Vui chơi chỉ sợ cứ mong lo về,
Thức ăn các bạn không chê,
Hai thằng tui sẽ liệu bề cùng lo
Bình thơ, tắm biển, hát hò,
Cứ vui xả láng vui cho quên già.
Thôi giờ dừng lại đây nha,
TRưa rồi sửa soạn đặng mà ăn cơm.
Vườn hồng dạo bước hồn thơ thẩn
Trả lờiXóaHồ in bóng nước lẩn mây chiều
Nhẹ đưa gió thoảng đìu hiu
Ngày tàn yếu ớt dáng chiều đong đưa
Đêm về trăng rọi soi mờ ảo
Thoáng nhẹ hương hoa đảo mấy vòng
Say hồn ngây ngất chờ mong
Trầm tư lắng đọng ẩn trong vườn hồng
Khuya êm vắng lặng chìm quên lảng
Ưu tư xếp lại chẳng gì màng
Lòng thanh thản ý mênh mang
Bên hoa đọng chút sương tàn trong đêm .
LẶNG YÊN THẾ - TRĂNG ƠI !
Xóa--- ooo ---
Nói với nhau đã hết ...chưa anh ???
Sao trăng buồn hai nữa xa nhanh
Như bóng câu ...lưỡi liềm đêm vắng
Mà ngày xưa ...vang bóng cùng anh
Nhói lòng đau ... khi ngắm trăng tà
Đêm vắng lặng ...soi sáng cành đa
Lung linh gió thổi làm xao xuyến ...
Vội vờ ...khép lại nổi lòng ta ...
NTKH CT5
Trăng mãi là trăng !!!
XóaTrăng mãi là trăng rọi xuống cầu
Lung linh lặng lẽ suốt đêm thâu
Bóng ảo soi êm mờ đêm vắng
Ánh trăng dưới nước bóng đa sầu
Đám khỉ ngu ngơ tưởng trăng trôi
Thi nhau cố vớt ánh trăng trồi
Nối đuôi đuổi bắt trăng kia giả
Nào có hay đâu chỉ ảo thôi
Trăng mãi là trăng treo đỉnh đầu
Quanh quẩn đuổi tìm chỉ không đâu
Đời người cũng thế là cõi tạm
Ngổn ngang trăm mối với dạ sầu
Cố ví trăng mơ thật tuyệt vời
Ngàn năm đẹp mãi với cuộc đời
Ấp ủ văn chương bài thi phú
Trăng mãi là trăng của bầu trời
NTKH CT5
Trăng đêm !
XóaĐêm thanh một bóng dạo tìm trăng .
Cao chẳng ngắm, đáy hồ thấy trăng
Gió thoảng hồ in trăng lóng lánh
Lung linh gợn sóng ánh trăng trong
Cố níu được không mộng với trăng ?
Xôn xao luyến tiếc ánh trăng vàng
Trên cao dưới nước đâu trăng thật ?
Xin mang xuống được để nắm trăng
NTKH CT5
Trăng kia xa tít trên trời,
XóaHết tròn lại khuyết muôn đời vẫn nguyên.
Trách ai xưa đã thề nguyền.
Bây giờ quên hết lỡ duyên ta rồi.
Nhìn trăng lòng lại bồi hồi,
Thuở xưa hai đứa cùng ngồi dưới trăng,
Nơi mô ai có biết chăng,
Chổ ni ta vẫn dưới trăng đợi người,
Cho dù đi hết cuộc đời,
Ta không quên được những lời năm xưa
TRăng sáng trăng mờ rồi trăng khuyết,
XóaTa vẫn chờ người có biết chăng,
Sao xưa chẳng có nói năng,
Ra đi bỏ lại dưới trăng ta chờ?
Trăng có mờ rồi trăng lại sáng,
Công ta chờ có đáng hay không,
Am thầm người lai theo chồng,
Ta đâu có biết chín trông mười chờ.
Chờ tới lúc răng long đầu bạc,
Ta mỏi mòn tan nát con tim,
Chống gậy ta vẫn đi tìm,
Nhưng người như thể bóng chim bay rồi.
Chẳng còn sức để ngồi mà đợi,
Sắm trầu cau ta cưới vợ thôi,
Hai người tóc bạc da mồi,
Run run tình tứ cùng ngồi ngắm trăng.
Trăng mãi là trăng của riêng tôi
XóaTrăng lên nức nở cảnh đơn côi
Trăng treo tức tưởi tình u uất
Trăng xuống nhạt nhoà giấc mơ trôi
Trăng mãi là trăng của hồn thơ
Tròn khuyết lung linh chiếu vật vờ
Trăng chia sầu thảm soi không tỏ
Trăng sẻ bi ai sáng mập mờ
Trăng rằm tháng sáu đã qua rồi
Vẫn còn đủ sáng toả niềm vui
Bạn bè tụ lại ta nâng chén
Thưởng thức vầng trăng của đất trời
Trăng xưa chẳng hẹn tròn rồi khuyết
XóaMông lung người đợi biết trách ai
Ngóng theo mổi khắc trăng say
In hình dáng cũ thơ ngây ai vào
Rồi khi trăng khuyết do mây tụ
Muốn nổi phong ba dụ tán mây
Cho trăng sáng lại tròn đầy
Dáng ai in rõ trăng ngây ngất lòng
Buồn vương ủ rũ riêng người đợi
Ta mang ước vọng rối như tơ
Đợi chờ chờ đợi ngu ngơ
Bạc phơ mái tóc vẫn chờ vu vơ
Tóc lơ thơ chờ ai bạc trắng,
XóaBởi xưa nghèo chẳng lấy đặng em,
Bây giờ thổn thức hằng đêm,
Lệ rơi ướt đẫm lạnh thêm thân già.
Ai có biết vì ta chờ đợi,
Để bây giờ thân mới ra ri,
Khi xưa tóc mược xanh rì
Thành ra tóc bạc người suy thế này.
Nếu ta biết ta hay như thế,
Chẳng phí công mà để đợi chờ,
Để cho tình cảnh bây giờ.
Cô đơn già yếu bơ phờ thân trai.
Mấy chục năm thân trai ra rứa
XóaĐược như ri thân rứa cũng may
Tóc đen xanh thắm như mây
Ngày nay bạc trắng quá hay còn gì
Nếu mà nay tóc mượt xanh thắm
Chắc phải tiên ông đắm hồng trần
Hay là ma quái lân lân
Dương gian gây rối phải cần dẹp ngay
Thế mà ta cứ lo ngay ngáy,
XóaSợ hom hem ai thấy cũng xa
Có người còn hiểu cho ta
Từ nay yên trí thân già chẳng sao
Thế xưa nay ta nào có biết
Chẳng dám yêu chịu thiệt lắm thay.
Thôi ta quyết định từ rày
Để bù ta quyết yêu ngày yêu đêm
Yêu chi cho lắm đêm ngày lận
XóaYêu chỉ vu vơ tận đáy lòng
Đêm ăn ngày ngũ thong dong
Chiều về say xỉn như ông hủ hèm
Thân già hóm hỉnh hom hem vậy
Cũng đở đần cho mấy luống rau
Lo yêu bỏ phế trước sau
Mai kia tĩnh lại ôi rau úa tàn .. !!!!
Xin lỗi em, ngày xanh đã mất...
XóaTấm thân già chồng chất ngu si
Ước mơ nào có xa gì
Chỉ nghe em mắng rồi đi cũng đành!
Chết vẫn giữ bóng hình em đó
Thắm trong tim từ thuở cuồng sôi
Càng yêu càng cố giữ lời
Để cay, để đắng nhìn người qua sông
Đừng trách sao âm thầm ngu dại
Lỡ yêu rồi biết nói làm sao
Xưa nay các bậc anh hào
Chết lên, chết xuống lao đao là thường
Quân tử đầu công danh hai chữ
XóaVới tình yêu gát giữ trong lòng
Cuồng say suy hận đục trong
Anh mang cất hết vào trong tâm mình
Hình bóng ai mang theo đến chết
Chỉ để lòng đau biết dường nào
Cố yêu gây khổ lao đao
Trách người ngu dại mang vào đắng cay
Bởi lý lẽ con tim khó nói
Chỉ biết cuồng say trói thân mình
Chiến trường không ngã vững danh
Với ai chết lặng thanh danh không màng
Danh với lợi giờ còn gì nữa,
XóaCháo cùng rau hai bữa cho qua,
Còn gì đâu nữa thiết tha,
Ngày nào còn sống chỉ là để yêu.
Đừng có hỏi sao yêu nhiều thế,
Bởi Trời cho sống để làm người,
Không yêu lãng phí cuộc đời
Dù ai có trách chê cười cứ yêu.
Ôi cuộc sống mỹ miều quá đẹp,
Để cho ta ghi chép thành thơ,
Khuyên ai chớ có hững hờ,
Yêu đi đừng sống vật vờ làm chi.
Tuổi này lợi danh màng chi nữa
XóaCòn yêu cuồng có chứa không nên
Yêu nhiều lòng dạ hớ hên
Ngày đêm nhung nhớ cõi trên mau về
Cuộc sống mỹ miều ôi quá đẹp,
Thảnh thơi dạo bước dẹp bụi hồng
An nhàn thanh thản thong dong
Vần thơ đánh dấu ghi lòng say mê
Ai có chê ta thì mặc kệ,
XóaSống không yêu sống để làm gì,
Yêu đâu đến nỗi cuồng si,
Chẳng ai để ý sống chi hở người.
Ta cứ mãi yêu đời để sống,
Nếu con tim để rỗng không yêu,
Ích chi mà sống cho nhiều,
Tranh dành giết chóc tiêu đều thế gian.
Tí tách mưa đêm buồn anh đếm,
Trả lờiXóaMưa rơi hoài chuông điểm sang canh,
Nơi xa có thấu lòng anh.
Biết bao thương nhớ để dành cho em.
Ra vườn hái cành hồng anh cắm,
Trong bình hoa em sắm khi xưa,
Để cho những lúc trời mưa,
Một mình ngồi ngắm cho vừa nhớ nhung.
Nhớ những lúc đêm mưa ấm cúng,
Đợi em về rồi cũng như xưa,
Đêm dài mặc gió hay mưa,
Bên nhau ấm áp say sưa giấc nồng
Cả ngày được tắm dòng suối pháp
Trả lờiXóaNghe thân tâm thanh thản dịêu kỳ
Đâu dễ hữu duyên ai nấy được
Chánh pháp thường hằng thật vô vi
Hướng lòng diệt độ nhập từ bi
Trả lờiXóaThiền định tự tâm tại vô vi
Phúc ai được tắm dòng suối pháp
Nhìn thấy an vui hưởng diệu kỳ
Tâm bồ đề mở rộng từ bi sáng
XóaThiền định công phu giúp an tâm
Tánh giác ngời trong lối đi rộng
U mê lẩn đục chọn kẻo lầm
Lỡ ăn cháo lú khi xưa,
Trả lờiXóaTrần gian lạc lối chưa tìm lối ra.
Mê nên tiếc chốn ta bà,
Biết đâu chân lý để ta tìm về ?
Trả lờiXóaCõi Trần tham vọng đê mê
Muôn hình vạn sắc lê thê kiếp người
Tìm ra chân lý cuộc đời
Tu tâm dưỡng tánh người thời phù du
Lan bé
Chân tu cốt cách ở mổi người
Trả lờiXóaAi ai cũng có tánh linh thôi
Lạc lối đường mê do chấp ngã
Lần tìm chân lý sẽ sáng ngời
Người đây sáng trí xin thọ giáo
XóaQuí danh đạo hữu với tuổi đời
Pháp môn chân lý Thiền Tịnh Độ
Giúp bạn tôi đây tìm lối đi
Trả lờiXóaĐường xa chân lý sáng ngời
Rủ buông kiếp sống cuộc đời phù du
Thảnh thơi cuộc sống như tu
Sóng yên gió lặng tâm tư an lành
Lan bé
Thế mà hai chữ lợi danh
Trả lờiXóaTrong đời vẫn cứ theo hành thân ta.
Biết giờ tuổi củng đã già,
Còn bao lâu nữa thế mà cứ ham.
XóaCon người vốn dĩ tâm tham
Tham tài tham sắc danh tham của người
Làm sao rủ bỏ người ơi
Một mai cát bụi tả tơi trở về
Ra đi tay trắng không nề
Bao nhiêu hư ảo trả về thế gian
Lan bé
Đến khi sức kiệt hơi tàn,
Trả lờiXóaVẫn còn muốn ở trần gian không về,
Thiên đường rộng mở cứ chê,
Trầm luân bể khổ chẳng hề muốn xa.
Thấy người ngẫm lại thân ta,
Lòng như nhau cả đâu mà khác chi.
Trả lờiXóaTrần gian muốn ở không đi
Dù bao gian khổ sân si ở đời
Bên ta còn có bao người
Thiên đường mở cửa mình thì lang thang
Xin trời ở lại tháng ngày
Sống đời hư ảo ngày ngày có nhau
Lan bé