Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

BIẾT YÊU KHI NÀO

Nhớ thuở khi tôi học vỡ lòng
Có lẽ lúc vừa tuổi lên năm
Buổi đầu đến lớp xa xưa ấy
Gặp một cô em cũng vỡ lòng

Thoạt nhìn cô bé tự nhiên thương
Về nhà hình bóng mãi vấn vương
Nếu không gặp mặt là nhung nhớ
Dù chẳng biết gì chuyện yêu đương

Vào lớp nhiều khi len lén nhìn
Cái gì cô ấy cũng quá xinh
Làm cho loạn nhịp tim non dại
Có biết đâu tôi đã vướng tình

Cũng nhớ cũng chờ cũng đợi mong
Hình bóng cô em kín ở lòng
Mỗi lần nhớ lại sao thương quá
Yêu khờ yêu dại tuổi trắng trong
                              NĐH

39 nhận xét:

  1. Tuổi thơ chưa biết có phải yêu ?
    Vừa mới gặp có khi lầm nhiều
    Chỉ thấy lạ đẹp nên nhìn mãi
    Về nhà ao ước cứ tưng tiu

    Làm gì biết con tim loạn nhịp
    Biết yêu là nhung nhớ đợi chờ
    Là mong muốn được làm sở hửu
    Là yêu sống chết để dành khờ

    Anh về coi lại chắc tình xưa
    Ái mộ em mỹ miều thật thà
    Ngộ nhận tưởng rằng yêu sống chết
    Tình kia ưu ái ngưởng mộ thừa

    Trả lờiXóa
  2. Thơ ngây nhưng cũng biết thương thầm
    Ngại ngùng len lén mối tình câm
    Xôn xao nhè nhẹ niềm mơ ước
    Được sánh vai em dẫu một lần!

    Cũng biết rằng em đóa hoa xinh
    Trời đưa em đến để gieo tình
    Cho tim ngơ ngẩn lòng vương vấn
    Nhung nhớ bao đêm một bóng hình

    Tuổi thơ vì thế mới đáng yêu
    Chỉ thấy lâng lâng trước mỹ miều
    Trái tim bé nhỏ chưa khôn lớn
    Để biết yêu nhiều đau bấy nhiêu!

    Trả lờiXóa
  3. (tiếp theo)
    Thấm thoát thời gian đến nghỉ hè
    Vui cùng chúng bạn bắt bướm ve
    Dần quên cô bé cùng chung học
    Muốn mãi được chơi, mãi nghỉ hè

    Nhưng mà cũng phải học tiếp thôi
    Vui chơi ba tháng đã qua rồi
    Cũng là đến lúc xa trường cũ
    Để được đi lên lớp một ngồi

    Buổi đầu gặp gỡ lại thấy thương
    Bàn trên cô bạn có tên Hường
    Hát hay, khuôn mặt sao xinh quá
    Vì thế trong lòng lại vấn vương

    Lỡ dở lớp hai, chiến tranh về
    Bom rơi đạn lạc nát làng quê
    Ra đi chạy trốn thời ly loạn
    Để mối tình khờ ở lại quê

    Trả lờiXóa
  4. NGƯỜI CON GÁI ĐẦU ĐỜI
    Duyên số từ khi lúc chào đời
    Có người con gái đặt chung nôi
    Bà mụ đi quanh mồm chem chép
    Hai đứa cùng nhau nhoẻn nụ cười

    Chả biết hôm xưa có mặc gì
    Chắc là hai đứa chẳng bận chi
    Bà mụ khen thằng cười đắc chí
    - Đứa này tên Hiệp, hợp qúa đi!

    Ngày đó chắc là chưa biết yêu
    Cũng chưa biết nói chỉ khều khều
    Bà mụ tách ra là tôi khóc
    Đòi được nằm bên cô gái yêu!

    Rồi thì bà mụ cũng tách ra
    Tôi khóc đòi em, mẹ tôi la
    - Mới ba ngày tuổi mà mê gái!
    Câu này tôi nhớ đến khi già

    Trả lờiXóa
  5. Thật là ngưởng mộ quá đi thôi
    Mới ba ngày tuổi biết khiều rồi
    Có số đào hoa ngay từ nhỏ
    Gái tìm tận chổ đặng chung nôi

    Trả lờiXóa
  6. Ấy là câu chuyện mẹ kể thôi
    Tôi nào có biết lúc nằm nôi
    Chẳng dám sánh cùng anh chủ tịch
    Năm tuổi mà khôn biết yêu rồi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lúc nhỏ ai nấy cũng như tôi
      Nhưng mà không dám kể lại thôi
      Bây giờ để ý nhìn con cháu
      Sẽ thấy lại ta thuở thiếu thời

      Xóa
    2. Con trai tuổi ấy chỉ ham chơi
      Màng chi cô bé.. Vướng cả người!
      Nào biết mai rày khi khôn lớn
      Sẽ vương sẽ vấn như bạn đời

      Xóa
    3. Nhất trí như anh nói thôi
      Con trai tuổi ấy hay đòi ăn chơi
      La cà chạy nhảy đua bơi
      Còn chơi oánh lộn tơi bời chẳng thua
      Anh tôi lại có ý đùa
      Chưa đầy năm tuổi đòi hùa yêu ai
      Cái này khi lúc đầu thai
      Qua cầu trước cổng chia hai lên trần
      Anh quên húp cháo quên thân
      Nên vừa năm tuổi đã lên dây đàn ...
      he ... he ... vui quá anh Hầu ơi ... kể tiếp nửa đi...

      Xóa
    4. Ừ!.Thì có lẽ khi xưa
      Đầu thai cháo lú chưa ăn Hoa à
      Chuyên xưa quên hết nhưng mà...
      Yêu đương kiếp trước nhớ hoài không quên

      Xóa
    5. Đẹp sao cái tuổi hồn nhiên
      Ham ăn ham nghịch mải quên tháng ngày
      Mỹ miều cũng cảm thấy hay
      Cũng thương cũng thích cũng đầy ước mơ
      Nhưng chưa nhung nhớ đợi chờ
      Muốn đòi sở hữu thẩn thờ bao đêm...
      Thương thương như gió chiều êm
      Bây giờ ngẫm lại êm đềm sớm mai
      Hình xưa lấp lánh trên ngai
      Ngây thơ thuở nhỏ nhớ hoài không quên

      Xóa
    6. Hai anh ôm mộng không quên
      Mối tình kiếp trước theo hơn nửa đời
      Người thì tuổi nhỏ nhớ ai
      Kẻ mang tâm trạng thơ ngây tuổi hồng
      Đồng giao đồng cãm đồng mong
      Hình hài chẳng nhớ, tình không dám gần
      Đứng xa nhìn lại lâng lâng
      Ô hay ! đẹp quá dở dang lững lờ

      Xóa
    7. Trời sinh cái kiếp giăng tơ
      Chẳng mặc áo lụa làm thơ trả đời
      Cho ai áo đẹp rạng ngời
      Ta nhìn ngơ ngẩn tặng đời câu thơ

      Xóa
    8. Hai chàng dệt mộng ngày thơ
      Dệt thêm tấm áo lụa tơ mơ màng
      Giúp người gọp ý gom hàng ?
      Tung hứng lên xuống cả tràng thơ đây ...

      Xóa
    9. Bên nhau năm tháng vơi đầy
      Bạn bè tri kỷ ngất ngây ân tình
      Kẻ tung người hứng trung trinh
      Cũng mong từ đấy chúng mình đắp xây...

      Xóa
    10. Bạn bè tri kỷ ngất ngây
      Qua bao ngày tháng tình đầy như mơ
      Hiểu nhau ý tứ từng cô
      Các anh cũng vậy mấy cô rỏ lòng

      Xóa
  7. Quả là quá hay hai kẻ già
    Ngồi đây kể lại chuyện xa xưa
    Khi còn đỏ hỏn trong nôi quậy
    Òa khóc cố đòi cô gái ưa

    Bây giờ nghĩ lại có phải yêu
    Vui thay hi hữu hay mỹ miều
    Cũng chỉ khều khều nhìn xa vắng
    Mụ bà đét đít chửi mắng yêu

    Đọc qua ôm bụng cười đến đau
    Anh tôi ý tưởng khá cao trào
    Đúng vậy thôi làm tôi tĩnh mộng
    Tưởng xưa cũng giống chắc gục đầu ...

    Trả lờiXóa
  8. Ô...hay lắm chuyện lạ đời
    Mới ba ngày tuổi đã đòi chung đôi
    Ông tơ bà nguyệt ghẹo chơi
    Xem thằng cu tí thích người này chưa
    Ai dè cu tí này ưa
    Hắn cười tít mắt rời xa không đành
    Bao năm ghi nhớ để dành
    Câu chuyện mê gái không thành ngày xưa

    Trả lờiXóa
  9. Đúng là cái số duyên thừa
    Trời cho đến đó chẳng đưa đến cùng
    Thôi thì như vậy cũng xong
    Bên người một tí hơn không có gì...
    hi... hi...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. - Đứa này tên Hiệp,đứa kia tên gì ?
      Duyên thừa có được mấy khi
      Bi nhiêu cũng đã đủ gồi mừng ghê
      Trời cho đến đó hết mê
      Hởi ơi ! duyên số cặp kê sao kỳ ...
      hí ... hí ...

      Xóa
    2. Vân ơi ! Ra đây mà nghe
      Có hai ông già truyện kể ngày xưa
      Thưở nằm nôi còn bú tí má
      Người lên năm má còn giúp mà ăn
      Thế mà sớm để ý lăng nhăng
      Cô bạn học...Thời Láng giềng nằm nôi
      Môi xinh nở nụ cười tươi
      Làm cho chú ...nhỏ một thời đảo điên
      Bao năm vẫn nhớ triền miên
      Thiên tài thưở nhỏ dê ..chăn ( chăn dê) biết rồi
      Hi...hi...bái phục ..


      Xóa
    3. Dê thì có bết chi mô
      Còn nhỏ thấy mồ có đủ sức đâu
      Chỉ là trai gái gặp nhau
      Nảy sinh tình cảm trong đầu mà thôi
      Còn chuyện Hiệp lúc nằm nôi
      Khiều khiều là chuyên nói chơi Lan à
      Còn tui vốn tính thât thà
      Có sao kể vậy sao mà hổng tin
      Cho dù tui vốn đa tình
      Yêu đương dấu kín lòng mình mà thôi
      Thời gian lặng lẽ dần trôi
      Tình yêu cũng thế lần hồi nhạt phai
      Yêu mà không dám tỏ bày
      Nên ai có biết có hay chân tình
      Xưa yêu luôn nghỉ phận mình
      Xấu trai nghèo khó nên tình đơn phương
      Đến khi thầm nhớ em Hường
      Em e thẹn ngỏ ý thương, tui..cưới liền

      Tình yêu tui cũng chỉ đơn giản vậy thôi, tui thật thà kể hết rồi. Có ai hỏi gf nửa không ?



      Xóa
    4. Ơ hay! Anh bạn vong niên
      Sao anh vội vã để tiên xoa đầu
      Chúng mình kể chuyện đẩu đâu
      Các nàng ai biết từ đầu đến đuôi
      Đã kể thì kể cho xuôi
      Chuyện tui đang kể là chơi thế nào?
      Thật lòng tui vẫn ước ao
      Duyên xưa lặp lại lúc nào tới đây
      Quyết rằng sẽ chẳng khều tay....
      Vàng tan ngọc nát chuyến này cho xong!

      Xóa
    5. Hai chàng tri kỷ bất đồng
      Về nhà đóng cửa bế bồng bảo nhau
      Sao ra trước cổng chợ đầu
      Vạch lưng đếm sẹo tố sầu lẩn nhau
      Thật vui hai kẻ chơi ngầu
      Tính tạo tình huống đối đầu vang danh
      Kệ mà ai cũng có tình
      Anh mê cô bé còn anh tình hồng
      Dẩu sao kết cục giống không ?
      Anh nào cũng huốt bềnh bồng tình bay
      Nói rồi tình đẹp quá hay
      Khi còn dang dở ngất ngây tình này ...

      Xóa
    6. Bạn anh vốn tính hiền ngay
      Thật thà như nếm lại hay thương người
      Thương trong rồi lại thương ngoài
      Các cô ăn hiếp tội ngài bạn anh!

      Xóa
    7. Hu ... hu ... Út mà ăn hiếp đàn anh
      Sao vội nở gán hiếp anh trong nhà
      Khéo mà phải xử cho ra
      Làm mình làm mẩy tránh xa anh mình
      ... khó huề à nha ...

      Xóa
    8. Ủa ủa thiệt hả anh à ?
      Đã bảo trêu chọc anh nhà quá nhanh
      Viết nhăng viết cuội trêu anh
      Ai như anh Hiệp chanh chua quá trời
      Bày ra cô nhỏ trong nôi
      Chỉ ba ngày tuổi chào đời mà thôi
      Còn khều còn biết mĩm cười
      Trả lời như thế anh tôi "thật hiền" ?

      Xóa
    9. Anh Khều của tụi tui ơi !
      Mới ba ngày tuổi anh tôi khều rồi
      Bây giờ U sắp sáu mươi
      Có còn cố khéo nửa thôi để khều
      Hai lần đã thử bay đều
      Mong anh Khều xếp cánh diều lại thôi ...
      He ... he ...

      Xóa
    10. Bạn anh quá xá thiệt tình
      Yêu đương giấu kín tự mình phơi ra
      Các cô xúm xít rầy la
      Người kêu húp cháo kẻ đùa dê chăn
      Ảnh nhận chẳng trách chẳng nhằn
      Thấy thương anh bạn đỡ đần chút thôi
      Chanh chua em gọi vừa rồi
      Có gì hư hỏng trong nôi với nàng?
      Đây là những thứ bạc vàng
      Anh không dấu diếm trình làng cho xem
      Nhiều anh nghe nói bắt thèm
      Riêng anh nào biết cái duyên thuở nào
      Tuổi thơ trong trắng thanh cao
      Bây giờ nhìn lại... Ôi chao là buồn!

      Xóa
    11. Ai đâu bàn hư hỏng luôn
      Chỉ bàn sự việc anh tuôn như diều
      Gặp thời gió cuốn phiêu diêu
      Tình non ngày đó chỉ khều nhớ ngay
      Rỏ ràng chớp nhoáng phút giây
      Chẳng phải chanh chua chổ này hả anh ?
      Vậy mà anh nhớ quá hay
      Còn thêu còn dệt tình đây bạc vàng ?
      Mụ bà đét đít cái thằng
      Lắm mồm đỏ hỏn ham càng không nên
      Tỉnh thôi anh bạn ngủ quên
      Trời đà đứng bóng mơ thêm khổ người ...

      Xóa
  10. Thương ai bản tánh thật thà
    Lời trêu lời ghẹo vậy mà biết đâu
    Lòng thành bày tỏ thâm sâu
    Nói sạch sành sanh trong đầu anh tôi
    Anh mà cứ mãi trả lời
    Các nàng bu lại tả tơi ngáp dài
    Lòng anh cả bọn biết rồi
    Bao năm nay đã tỏ bày phơi ra
    Mai mà chưa có Vân ta
    Nàng mà đọc được lại la Ối giời !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyện tình tui kể hết rồi
      Các cô lần lượt kể thôi,chờ gì
      Chuyện xưa giờ đã qua đi
      Anh nhà có biết cười khì , hổng ghen

      Xóa
    2. Trời còn có vụ kể hen
      Chuyện xưa xưa lắc ai thèm nhớ đâu
      Tụi này mà kể thêm rầu
      Bởi mình một chổ quân đâu kéo về
      Làm sao nhớ hết lê thê
      Thôi đành quên mất lề mề rối reng
      Thực tại yêu vội yêu vàng
      Yêu quên mất cả mình đang là mình
      Bỏ thân vì xã vì con
      Đầu thì rối rắm cỏn con việc nhà
      Khi rãnh cố nhớ mang ra
      Anh tôi ráng đợi chẳng xa một ngày
      Hay là cứ để ngày mai
      Nhớ nha nhớ là "ngày mai" đó mà

      Xóa
    3. Hôm nay vắng bóng anh Hầu
      Anh tôi hiền thục chẳng ngầu dễ thương
      Đang chờ đang đợi các nường
      Ngày mai kể chuyện xưa thương anh chàng
      Anh ơi nhớ mai lên trang
      Đọc nhanh tin mới trình làng hay đây
      Bây giờ anh cứ giải bày
      Chuyện mai mai tính bài nay cứ mần

      Xóa
    4. Sáng giờ mất điện bạn ơi,
      Đâu vào được mạng trả lời các cô.
      Nhưng mà chẳng thấy người nào,
      Kể lại tình củ tại sao rứa hè?
      Chắc là sợ anh xã nghe,
      Buồn lòng nên giấu nên che chớ gì?
      Nếu mà biết trước như ri,
      Tui đâu kể lại làm chi hở người?
      Chuyên xưa biết hết cả rồi,
      Xúm nhau châm chọc, tui thời...ráng nghe

      Xóa
  11. Ông Anh vốn tính thật thà
    Đàn em chọc ghẹo cười xoà thế thôi
    Lòng dạ phơi hết cho rồi
    Kẻo không chúng lại đùa dai suốt ngày

    Trả lờiXóa
  12. Xưa cứ sợ mà ra cớ sự
    Nay ai bàn chuyện đã an bài
    Tính từ ngày ấy vươn tình tứ
    Dẫu dài ngày tháng ấy dãi dầu.
    Một lần trông mà vướng lòng trần
    Để tình tứ trở thành từ tính
    Ai thích tửng thì mau thức tỉnh.
    Chuyện thành đôi thôi đã thôi đành.

    Trả lờiXóa
  13. Thôi đành chuyện đã chẳng thành đôi
    Dãi dầu ngày tháng mãi dẫu dài
    Đừng mơ tình tứ mà từ tính
    Đừng ai bàn chuyện đã an bài
    Ai thức tỉnh xin đừng thích tửng
    Tính từ thành tình tứ long đong
    Khỏi lòng trần để vướng lần trong
    Xưa cớ sự mà nên cứ sợ

    Trả lờiXóa
  14. Thầy coi thi

    Anh Thầy ngồi gác buổi coi thi
    Hai mắt lim dim muốn ngũ khì
    Các trò lục đục nhăn vầng trán
    Nhìn ngang ngó dọc liếc bài thi

    Bất chợt giật mình Thầy động đậy
    Giơ tay che miệng cố ngáp dài
    Thầy ơi cứ ngũ cho tròn giấc
    Trò đây chỉ cốp một bài thi

    Có ai ru nhẹ giấc ngũ thầy
    À ơi tiếng hát nhẹ như mây
    Hay Thầy thả hồn theo người mộng
    Chuông reng bừng tỉnh cám ơn Thầy ...
    he ... he ...

    Trả lờiXóa