Mấy bữa rày mây mù không nắng
Thành phố buồn phố vắng người thưa
Trời buồn buồn quá đổ mưa
Ta buồn lấn lá đợi mưa dứt sầu!
Mưa cuối mùa ào ào không ngớt
Đường Sài Gòn ngập nước đến hông
Xe nằm la liệt chất chồng
Làm sao đợi nữa... lội sông mà về!
Lối lần về lê thê thấp thỏm
Biết chỗ nào lỗ cống hố mương?
Chỗ nào cây đổ dây vương?
Chỗ nào hầm mở vô thường đợi ta?
Gần đến nhà tưởng là đã khoẻ
Nước tràn lên chảy rẽ quá sân
Vội vàng xắn áo, xắn quần
Kiếm thùng tát nước tát dần cho vơi...
Trời cứ thế lệ rơi không dứt
Mặc ta đây búc xúc từng giờ
Phố buồn buồn chẳng như xưa...
Người buồn buồn giữa cơn mưa Sài Gòn!
VTH
Bây gờ nhiều lúc chẳng mưa
Trả lờiXóaTriều cường cũng ngập từa lưa Hiệp à
Lấn sông lấp lạch làm nhà
Nước không thoát được mới ra thế này
Quản lý như thế bó tay
Chi tiền chống ngập ngày càng ngập sâu
Nghĩ nhiều cảm thấy lòng đau
Việc chung chỉ nghỉ làm giàu riêng thôi
Mai đây con cháu các người
Ráng nghe bia miệng tiếng đời cười chê
Hương ngài chủ tịch lê thê
XóaBay vang khắp chốn trên đê vẩn còn
Buồn thay thời thế nỉ non
Anh mang xếp cất chẳng buồn tham gia
Mặc cho con ông cháu cha
Tung hoành như rứa đứng mà ngó thôi
Nổi lòng canh cánh mồ côi
Chí nung chưa kịp đã thôi miễn bàn
Thành phố đã chẳng còn như trước
XóaNgười hôm nay cũng khác hôm xưa
Trời xanh lại đổ cơn mưa
Tam tài hỏng cả thì mơ ước gì?
Phố buồn rũ rượi trong mưa
Trả lờiXóaNgười buồn nín lặng xa đưa trĩu lòng
Chẳng buồn cái ngập long đong
Buồn vì cái khổ vẫn không ai màng
Buồn hơn khi chẳng ai bàn
Phố này người ấy nỗi buồn trăm năm
Trời buồn bão lụt mưa giăng
XóaNgười buồn rời rã ngập lòng mưa tuôn
Nhìn đâu cảnh cũng rũ buồn
Nước giăng trắng xóa lối mòn hút sâu
Bàn nhiều mà có được đâu
Càng bàn càng lúng nước cao dâng tràn
Sang năm đường bộ đổi hàng
Tàu ghe thay thế xe không dùng rồi
Dự án từ trên đã duyệt rồi
XóaThành phố trăm năm sẽ đẹp tươi
Sông nước mênh mông tha hồ mát
Rác bùn tự thải mặc sức trôi
Cá tôm kéo đến đông tựa kiến
Du khách tìm về kịt như rươi
Nhân dân nhận thức còn hơi kém
Lãnh đạo nhìn xa biết ý trời!
Mấy ngày mưa bão hướng miền đông
XóaTràn bờ ngập lụt triều cường dâng
Thiên nhiên bão động miền trung Huế
Lửa bốc miền đông nước trắng trong
Ảnh hưởng vùng xa trung tâm nhẹ
Chẳng dám ngo ngoe phải đứng hình
Cơn bão đi nhanh bao thãm họa
Cùng con dân Việt với biển xanh
Dự án đã duyệt khó chấp hành
Khiến lòng chiến sỉ dạ bất thành
Ngồi nhìn dự án treo gió lộng
Buông xuôi giao lại kẻ hùng anh
Miền trung lũ lụt vẫn còn hoài
XóaKhốn khổ cũng vì lắm thiên tai
May mắn có bàn tay nâng đỡ
Lãnh đạo nhà ta ghé chung vai
Nhân dân thành phố thử chút đi
Ngập lụt như thế có là gì
Cực khổ hy sinh cho con cháu
Trăm năm dự án sẽ phát huy
Chuyện lũ lụt xưa nay vẫn vậy
XóaMỗi năm đến hẹn ai cũng biết
Cớ chi than thở với trời đất
Ổng bảo tụi bây chớ lo le
Nhà tui ngày trước mưa là ngập
Vợ chồng con cái tót lên bàn
Ngủ ngồi ngủ đứng ôi! chuyện nhỏ
Chuyện xảy ra thường có lạ chi
Người dân ta cái gì cũng nhịn
XóaMột câu nhịn bằng chín câu lành
Có chịu đựng mới yên thân
Đã yên nhờ nhịn phàn nàn điều chi?
Thời nay lắm kẻ ngang tàng
XóaRa đường đụng chuyện là Phùng mang ra
Nhe nanh móng vuốt lòi ra
Ta mà lớn tiếng có mà mạng vong
Lời xưa ông bà dạy rằng
Ra đường nhịn nhục an toàn tấm thân
Về nhà trong ấm ngoài êm
Chữ nhịn khắc cốt ghi tâm hàng đầu
Nhịn ..riết ở bất cứ đâu
Người thì biến mất con rùa rút mai
Dân gian có câu "Ở đời hơn nhau chữ nhẫn!"... Có lẽ tựa đề không nên gọi Thành Phố Buồn mà phải là Thành Phố Nhẫn!
XóaTẠ ngân HIỆP's Gravatar TẠ ngân HIỆP
Trả lờiXóa18/10/2013 at 3:24 Sáng | Permalink
Đọc thơ mấy tay này thấy tức tưởi quá đi ,chẳng thu thập, cũng chẳng vổ béo bề ngang . Hãy đọc thơ này nghe mà ấm bụng bạn Kiệt :
Tô canh lạnh lẽo nước trong veo
1 miếng thịt heo bé tèo teo
4 thằng to béo tranh nhau vớt
1 đứa nhanh tay hớt cái vèo
Thịt heo trôi nổi giờ đâu mất
3 thằng không được mặt như heo
Tựa gối ôm thìa lâu chẳng được
Thịt đâu còn nữa dưới nước lèo
hàhàhàhàhà
Kim Hoa's Gravatar Kim Hoa
18/10/2013 at 11:35 Sáng | Permalink
Tâm sự Cụ Khuyến
Bài thơ Cụ Khuyến sáng trong veo
Các kẻ phàm phu sửa nói leo
Sóng biếc trời xanh ra một bát
Tô canh lạnh lẽo với nước lèo
Hồn thơ thu điếu giờ chán ngắt
Chỉ còn nhạt nhẽo với thịt heo
Âm cảnh tuyền đài ngũ chẳng được
Mấy thằng tụi bây đá cái vèo
Cụ Khuyến thả hồn nơi cảnh tiên
Giật mình Thu điếu ôi thật phiền
Bọn trẻ ngày nay hư hỏng hết
Nước lèo thịt heo cứ nhắc liền
Bụng đói cồn cào lâu chẳng nếm
Canh tuy lạnh lẽo nhớ triền miên
Mang ta một bát cùng dùng thử
Mấy đứa tranh nhau nhớ trả tiền … he … he …
Hi … mình cũng theo cùng với nha … chờ với …………. hi … hi …
TẠ ngân HIỆP's Gravatar TẠ ngân HIỆP
19/10/2013 at 2:50 Sáng | Permalink
Thùng nước lèo lạnh lẽo
trên mặt nổi mở heo
miếng thịt bé tèo teo
Ruồi bay sớt cái vèo
thằng Út nguẩn cù tèo
bụng tiết miếng thịt heo
Chúc các bạn cuối tuần đừng nằm nhà chèo queo
mk
Kim Hoa's Gravatar Kim Hoa
19/10/2013 at 12:00 Chiều | Permalink
Hi … anh TẠ ngân HIỆP
Thùng nước lèo lạnh lẽo trong veo
Nước mở lăn tăn bé tẻo teo
Miếng thịt trôi theo hơi gợn tí
Ruồi bay sớt nhẹ gió đưa vèo
Út ngẩn ngơ nhìn, trời xanh ngắt
Bụng tiếc giời ơi miếng thịt heo
Tựa gối ôm đầu sao chẳng được
Để ruồi đớp động mất cái vèo
Chúc các bạn cuối tuần đừng nằm nhà chèo queo … he … he …
Comment vui cùng các bạn trang KTCTUC
Thơ văn cụ Khuyến nhẹ trong veo
XóaChữ nghiã cháu con nặng buồn teo
Phàm nhân thụ cảm không gợn tí
Tục tử buông lơi mãi vặn vèo
Nhìn xa một mảng trời xanh ngắt
Ngó gần dăm dúm bụi xám teo
Tựa gối lắc đầu sao thế được?
Thi nhân Cao Thắng quá xá bèo!