Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

HÁI BƠ, ĐÙM NHÃN


Xuống nhà Hiệp để hái bơ
Ra vườn mới thấy trái chờ đầy cây
Bơ này tới lứa rồi đây
Thì ta cứ hái cho đầy rổ thôi
Hổm rày năn nỉ ỉ ôi
Không ai chịu đến  thì tôi hái dùm
Nhãn kia còn được mấy chùm
Hiệp giành chừa lại để đùm cho ai?


NĐH

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

HỘI NGỘ CAO THẮNG


Nhìn hình cứ ngỡ chẳng phải ta
Béo tốt, phương phi đẹp hẳn ra
Ân tình Cao Thắng đầy vương vấn
Chí khí Ngàn Trươi quá đậm đà
Tin yêu một thuở mươi con mắt
Mơ ước ngàn năm một làn da
Gặp nhau chắc hẳn nhiều tâm sự
 Hoài bão chôn lòng nói sao ra?
VTH

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

VƯỜN HỒNG


Sáng nay anh ra vườn
Nhìn cây cỏ mơn mơn
Anh yêu và vui quá
Chim đâu hót vang rờn!

Anh ghé thăm chậu hoa
Cánh hoa rung khe khẽ
Lá uốn mình nhè nhẹ
Nhụy cười ong bướm qua

Ngước mắt lên nhìn trời
Anh thấy lòng chơi vơi
Tình yêu và tạo hóa
Mãi đẹp, xanh, sáng ngời
VTH

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2013

MỪNG HỘI NGỘ 2013 NAM CALI

Ngày Hội Ngộ 2013 tại Nam Cali đã đến! Rất nhiều anh em cựu học sinh trường Trung Học Kỹ Thuật Cao Thắng tại Việt Nam mong ước được góp mặt chung vui nhưng vì hoàn cảnh không đến được. Từ bên này bờ biển Thái Bình Dương, anh em xin được nối vòng yêu thương với tất cả Thày Cô và các bạn Đồng Môn gần xa trên toàn thế giới qua tấm Kỷ Niệm Chương mà các cô CT5, đại diện anh em tại Việt Nam, sẽ trao tặng trong ngày hội.

Kỷ Niệm Chương Cao Thắng
Lấp lánh giữa trời...
Rạng ngời trong đêm!
Anh em Cựu Học Sinh Cao Thắng tại Việt Nam cũng xin được gởi lời chào mừng nồng nhiệt nhất đến với Thày Cô và các bạn Đồng Môn, xin chúc Ban Tổ Chức một ngày hội thành công tốt đẹp, các Bạn và Thày Cô một ngày vui trọn vẹn.



Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

Mừng Đại Thọ Thầy Phan Văn Mão

Em ơi! Có bao nhiêu... 
Sáu mươi năm cuộc đời!

Câu hát này của Y Vân đã được sửa thành chín mươi năm cho xứng với thời đại nhưng câu hát ấy vẫn không xứng với thầy Phan Văn Mão của chúng ta. Quả vậy, ngày 30 tháng 6 vừa qua chúng tôi đã đến dự lễ mừng đại thọ sinh nhật tuổi 100 của thày!


Khi Thọ Bình đến vấn an và biếu thày món quà mừng đại lễ, thày nhận ra anh và hỏi:
- Anh em Cao Thắng có bao nhiêu ở đây? Thày đặt 50 chỗ - 15 chỗ cho anh em, đủ không?"

Câu hỏi đó làm tôi choáng: thày vẫn còn minh mẫn để tự mình tổ chức sinh nhật thứ 100.



Nếu sức khoẻ, tinh thần và tuổi thọ của thày là một sự ngưỡng mộ cho tất cả chúng ta thì sự ngưỡng mộ đó trở thành nhỏ nhoi khi được ngắm những kỷ niệm chương treo trên tường ở nhà thày. Vài tấm hình dưới đây cho thấy sự nghiệp và tâm huyết của thày đối với xã hội, trường học và quê hương.

 





Tôi đang ngơ ngẩn nhìn những kỷ niệm chương, bằng khen thì được gọi theo thày đến nhà hàng, nơi đó có thày Quốc, thày Kiệt và nhiều anh em cựu học sinh Cao Thắng của những khoá 1950. Thật ấm áp khi được ngồi giữa đại gia đình Cao Thắng và cũng thật tự hào khi nhận ra tình anh em cựu học sinh vẫn tràn đầy, xuyên suốt qua bao thế hệ.




Thày Mão khoẻ nhưng không còn đủ sức để đọc diễn văn oang oang như ngày xưa ở trường. Thày phải nhờ người con trai cả nói lớn lời thày cho mọi người cùng nghe.



Bữa tiệc kết thúc bằng chính thày cắt bánh sinh nhật thứ 100 và phân cho mọi người.


Chúng tôi ra về mà lòng còn lưu luyến. Thày đã và đang sống đầy cống hiến không chỉ cho trường Cao Thắng mà còn cho cả nền giáo dục nước nhà, đóng góp đầy nhiệt tình không chỉ cho xã hội trước 1975 mà còn cho cả quê hương hôm nay. Thày là niềm hãnh diện, là tấm gương sáng sống động cho anh em ta. Chúng tôi mong ước tấm gương đó sẽ còn sống với chúng ta trong nhiều năm nữa.


VTH

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Nhắc Nhau Ngày Hội Ngộ Cao Thắng 2013

Dù ai xuôi ngược đó đây
Nhớ ngày Hội Ngộ bạn, Thầy gặp nhau.
Dù nơi núi thẳm, rừng cao
Ngày 4 tháng 7,  rủ nhau cùng về
Dù ai xuôi ngược trăm bề
Đồng môn, bằng hữu câu thề sắt son.
Dù cho biển cạn, đá mòn
Áo Xanh Cao Thắng vẫn còn có nhau.
Dân Cao Thắng rất tự hào
Ngày vui Hội Ngộ bên nhau vẹn lòng
Cho dù cách biệt núi, sông
Mừng ngày Hội Ngộ về đông, về nhiều
Dù đời mưa nắng, sớm chiều
Đồng Môn Hội Ngộ là điều ước mơ
Mừng Hội Ngộ viết câu thơ
Ngày 4 tháng 7 đợi chờ Đồng Môn.

Hồng văn Thêm

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

CHƠI CHỮ NAM BỘ

Từ một thuở tầm dzông đi mở cõi
Đến một thời tầm dzuộc giữ non sông...

Dzô! Dzô! Nghe anh bạn nhậu rống lên hai câu thơ rồi kêu dzô, tôi cũng dzô dzui dzẻ với anh để rồi ngẫm nghĩ lại và giật mình với cái chơi chữ của dân Nam Bộ. Hai câu thơ này có lẽ nhái từ bài thơ của Huỳnh Văn Nghệ:

Từ một thuở mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long...

Ở đây xin miễn bàn về cái hào hùng trong hai câu thơ của Huỳnh Văn Nghệ mà chỉ xin bàn ở hai câu thơ nhái, đặc biệt trong sắc thái Nam bộ. Nó nửa đùa, nửa thật lại mang nhiều ý nghĩa để mỗi người tự suy tự diễn. Nó giống như bức tranh nghệ thuật kỳ bí dưới đây:

Bức tranh kỳ bí

Bạn thấy gì trong bức tranh này? Một thiếu nữ đang ngồi đọc sách hay mặt một nam nhân Tây Ban Nha hay cái gì khác nữa? Thấy gì tùy bạn! Tương tự như vậy, bạn hiểu câu thơ nhái thế nào tùy bạn. Bởi tôi đề ra hai câu thơ này, tôi xin được góp ý trước. Các bạn cho nhận xét của mình nữa nhé...

Trước hết, cái hay của hai câu thơ trên ở chữ dz của dân Nam bộ.  Chữ dzông và chữ dzuộc đều bắt đầu với chữ dz và có ý nghĩa giông giống nhau. Dzông là chuồn và dzuộc (vuột) là mất. Hai chữ đối âm, đối thể đó ráp lại với ba chữ sau chúng, nghĩa là 'dzông đi mở cõi' đối với 'dzuộc giữ non sông' thì không còn chỗ chê! Bạn hiểu thế nào?

Ngoài ra, chữ tầm trước hai chữ dzông/dzuộc còn có nghĩa là tìm, tỉ như trong câu  'ngưu tầm ngưu, mã tầm mã'. Vậy câu 1 có thể hiểu cha ông ta mở nước bằng cây tầm vông hoặc bằng cách tìm chỗ trốn đi và câu 2 có thể hiểu là con cháu hôm nay giữ bờ cõi bằng trồng cây tầm giuộc hoặc bằng cách tìm bỏ hết non sông!

Tôi nghe chua và chát, chua chát như vị trái tầm giuộc trong câu 2. Nếu ngẫm sâu hơn, cả hai cái tầm - tầm vông, tầm giuộc - đều là tầm phào, tầm xào, tầm bậy. Chẳng có gì tầm vóc, nói chi tầm nhìn!

Hình như văn hóa Nam Bộ đã thăng hoa lên một bậc, cao hơn và cũng cay hơn. Xin được dùng câu thơ Nguyễn Du tả trong Kiều để nói lên cái hay của chơi chữ Nam Bộ:

Rằng hay thì thật là hay..
Nghe sao ngậm đắng nuốt cay thế nào!

VTH