Thứ Hai, 30 tháng 1, 2012

NHIỀU NĂM GẶP LẠI

       Năm mới ngồi nói chuyện củ
       Ngày xưa những mái đầu xanh
       Nhớ thuở mài quần trên ghế
       Có người mơ chuyện hùng anh

       Lớp có ba mươi hai đứa
       Tất cả đều là thiên tài
       " Thiên tài tự phong" từ nhỏ
       Nào ai có chịu kém ai

       Bốn mươi năm qua rồi đó
       Khanh Tướng bây giờ những ai ?
       Thập thò tuổi nhi nhĩ thuận
       Có kẻ nhìn nhau thở dài

       Lớp mình thành danh nhiều chứ
       Những người còn lại đâu rồi ?
       Ai còn và ai đã mất ?
       Sao tôi ngơ ngác hỏi tôi ?

       Bốn mươi năm như giấc mộng
       Nước mình xa rồi chiến tranh
       Quá dài hay là quá ngắn
       Để rồi tôi hỏi lại anh ?

      Muối tiêu gật đầu đối diện
      Nhìn nhau từ đầu đến chân
      Giấc mộng Nam kha chợt tỉnh
      Chạnh lòng hai chữ phù vân

      Nhắc lại rằng ta còn phải sống
      Đời chưa được phép chết đâu
      Nợ nần còn nhiều, nhiều lắm
      Dù rằng ta đã bạc mái đầu
                                Vũ Hữu Độ

Đọc bài thơ của Độ trong ý kiến nhận xét, mình thấy đây không là nhận xét độ gởi cho mình và Hiệp, mà là bài thơ nhiều cảm xúc nhìn lại lứa tuổi chúng mình. Xin đăng chính thức trên trang Caothang để các bạn cùng đọc và chia xẻ với Độ trong phần nhận xét. Giới thiệu thêm với các bạn Độ là trưởng ban báo chí 11T4 NK74-75, Độ hứa sẽ tham gia vào trang Caothang với bạn bè cùng lớp cùng trường
                                                                                      NĐH

8 nhận xét:

  1. Thật xúc động thấy lại vần thơ của Độ. Vẫn phong cách ấy bốn mươi năm xưa.. Nó gợi lại cả vùng trời ký ức với bao kỷ niệm. Tôi cố viết một bài để chào mừng Độ dù trong lòng vẫn băn khoăn - cái băn khoăn 'múa rìu qua mắt thợ' cũng của bốn mươi năm xưa ấy. Thôi thì, có gan viết cũng phải có gan mượn lời ai đó để chặn trước.. Đứa nào cười tớ nó ăn bơ... hờ, hờ

    VIẾT CHO BẠN
    Nghe bạn hiền bẻ bút đã lâu
    Lòng những tiếc, nghĩ đâu là hết
    Hết ai vung vít rải sầu
    Hết ai thả mộng, se đau, xé buồn…
    Thì ra bạn vẫn còn day dứt
    Nợ trời giao nào vứt là xong?
    Dẫu cho thời vận long đong
    Dẫu cho số phận bắt ông làm thằng…
    Đường chí sĩ ai khanh, ai tướng?
    Lộ anh hào ai tưởng, ai mơ?
    Ai cao? Ai thấp? Ai vừa?
    Ai ngồi? Ai đứng? Ai thưa? Ai chào?
    Âu vẫn thế, chiêm bao một buổi
    Hãy cười trên nông nỗi cuồng sôi
    Hãy như Độ đã một thời
    Bên bè, bên bạn viết lời tâm giao
    VTH

    Trả lờiXóa
  2. Lau lam roi moi duoc doc tho cua nha tho da tung vang bong mot thoi...sau do lai duoc doc them bai tho hoa lai cung dac sac khong kem...Hinh nhu cac ban ta cang gia cang tho..Cang gia tam hon cang phong phu...Mong rang cac bac tiep tuc sang tac de anh duoc ...tiep tuc thuong thuc
    Trang phao tay that lau toi cac bac.
    NVM

    Trả lờiXóa
  3. Gác dũa ẩn cư nơi xứ người đã hơn mấy mưoi năm.
    Bốn phương đang phẳng lặng,bỗng nghe tin hai
    chàng họ Vũ khai bút chiến.Lòng trần còn tơ vương
    khanh tướng, nên tớ phải vội vàng vác dũa ba lá
    năm xưa ra mài cho bén để đối đáp cùng hai bạn.

    Ẩn cư xa xứ bấy lâu nay
    Tưởng rằng thân phận đã một mai
    Được tin hai bạn khai bút chiến
    Đã tuốt gươm ra lại đút gươm vào
    Anh hào hai chữ khác gì chiêm bao
    Kinh Kha kia lỡ dại bước xang Tần
    Tuyền đài ôm hận khóc mình ngu xi
    Công Hầu Khanh Tướng cái chi chi
    Có ích gì cho tuổi bạc đầu
    Ao thu lạnh lẽo nước không sâu
    Nước dù có đục cứ thả câu
    Đã qua một cuộc bể dâu
    Những gì trông thấy sao ta lặng nhìn
    Chỉ lặng nhìn không nói năng
    Chỉ lặng nhìn không oán than ...
    Nhà trả chưa xong đầu đã bạc
    Mortgage còn vương tới mãn phần

    PAH

    Hoa Sơn luận kiếm hẹn ngày tái ngộ

    Trả lờiXóa
  4. Chào thi sĩ của lớp 11T4 năm xưa, đúng là năm con rồng mới đầu năm các anh tài của lớp năm xưa tái xuất giang hồ . Quá mừng lời chúc xuân đã thành hiện thực

    Chúng ta là bạn đồng môn
    Về trang Cao thang để ôn chuyện đời
    Bạn bè lưu lạc khắp nơi
    Mượn trang Cao thang nói lời tri âm

    Trả lờiXóa
  5. KỶ NIỆM
    Nhớ như in những trưa đổ lửa
    Mình và Minh hai đứa chơi banh
    Mồ hôi ướt đẫm áo xanh
    Khô thành muối, thành hình mây trắng..
    Tuổi vô tư mang nhiều dấu ấn
    Những chiều vàng thanh vắng đua tranh
    Miệng phun, mặt ngửa, đạp nhanh
    Giờ thì đã ba mươi tám năm, bạn nhỉ?
    VTH

    Trả lờiXóa
  6. Quả là nghe sóng dậy trong lòng khi thấy lại dòng thơ của những tài nhân lớp mình sau bao năm biền biệt. Mong bạn hiền khắp nơi góp phần tô điểm cho trang Cao Thắng của lớp chúng ta. Cũng như các bạn, mình ngại viết..

    Viết sợ lỡ lời thất lễ
    Ngậm không viết e trễ cả đời người
    Chúng mình giờ đã cập sáu mươi
    Chần chừ để xuống tuyền đài ân hận...

    Thôi thì viết, viết để bạn hiền có giết cũng cam.

    Xin hân hạnh đón chào hào kiệt
    Những chân tài đã quyết lánh danh
    Kẻ tha hương, người bẻ bút.. ẩn mình
    Xem thế sự chỉ là aỏ ảnh
    Tệ hạ vốn không tin bói toán
    Nhưng năm rồng quả có biến từ đầu
    Chốn võ lâm buồn chán đã lâu
    Nay mới thấy anh hào vung giáo
    Làn đao xanh tưởng là tuyệt hảo
    Nhát kiếm thần mới biết tuyệt luân
    Đao kiếm không để luận hùng anh
    Mà để thuật cho chúng sinh, hậu thế
    Xin hào kiệt mở lòng tri trí
    VTH

    PS Hoa Sơn luận kiếm thề không trễ hẹn

    Trả lờiXóa
  7. Thương chúc cho tình bạn lớp các anh mừng ngày họp lại nhé ...

    Anh hùng kiệt xuất tựu về đây
    Lớp ấy anh tài tản mạng đầy
    Mấy chục năm trôi không gặp lại
    Nay giờ tụ họp đã vui vầy

    Mừng vui đón bạn phút giao bôi
    Mải miết văn ôn vỏ luyện bồi
    Bẻ bút giao thời lo lánh nạn
    Tha hương ẩn chốn lắm người thôi

    Quay về trở lại mái nhà xưa
    Nhát kiếm phong sương mở lối đưa
    Tuyệt hảo tình anh người bạn củ
    Hồi gươm nghị giáo đãi người xưa ...

    Trả lờiXóa
  8. Thơ nữ sỹ êm lòng, mướt dạ
    Chí anh hùng rung nhẹ, tơi bời..
    Gươm thiêng bén sáng, ngơi ngời
    Ta chỉ biết buông người, xả xác
    Không tô sắc ta nhìn chân thật
    Ý nam nhi, tội nghiệp lắm thay..
    Đua nhau đến trước tuyền đài
    Chỉ để ấp cõi đời vô vọng!
    Ta không dám chận người tri trí
    Bởi vì ta cũng đấng nam nhi
    Sống không thiết, lấy gì so đọ
    Ta biết chết, cũng sẽ chết vì em
    Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn..
    VTH

    Trả lờiXóa