Sáu giờ hai mươi sáng nay tiễn bé Dao và hai vợ chồng Độ về Sài Gòn , cảm nghĩ đầu tiên muốn nói với Độ ngoài tình cảm thân thương của Độ, mình còn được tình cảm thân thương của vợ con Độ dành cho, rất cảm động. Mừng cho Độ có người vợ đảm đang chịu thương chịu khó, có đứa con gái rượu giỏi giang hiếu thảo. Thôi hẹn ngày gặp lại.
Bạn lại ra đi
Hẹn ngày gặp lại
Buồn vui nếm trải
Buồn rồi sẽ trôi
Niềm vui còn mãi
Một chút trên vai
Mang qua xứ người
NĐH
cảm ơn tình cảm bạn đời đã dành cho gia đình mình .Sẽ hồi âm sớm nhất .VHĐ
Trả lờiXóa30/01/2012
Trả lờiXóaGởi Nguyễn Đình Hầu & Vũ Thế Hiệp
Năm mới ngồi nói chuyện cũ
Ngày xưa ,những mái đầu xanh
Nhớ thuở mài quần trên ghế
Có người mơ chuyện hùng anh
Lớp có ba mươi hai đứa
Tất cả đều là thiên tài
"Thiên tài tự phong" từ nhỏ
Nào ai có chịu kém ai
Bốn mươi năm qua rồi đó
"Khanh,Tướng",bây giờ là ai ?
Thập thò tuổi "nhi nhĩ thuận "
Có kẻ nhìn nhau thở dài
Lớp mình "thành danh" nhiều chứ
Những người còn lại đâu rồi?
Ai còn và ai đã mất?
Sao tôi ngơ ngác hỏi tôi ?
Bốn mươi năm như giấc mộng
Nước mình , xa rồi , chiến tranh
Quá dài hay là quá ngắn
Để rồi , tôi hỏi lại anh?
Muối tiêu gât gù đối diện
Nhìn nhau từ đầu đến chân
Giấc mộng Nam kha chợt tỉnh
Chạnh lòng hai chữ phù vân
Nhắc rằng ta còn phải sống
Đời chưa được phép chết đâu
Nợ nần còn nhiều, nhiều lắm
Dù rằng ta đã bạc đầu
dovuct